Chuyển ngữ: WanhooCó điều treo nhiều thịt như vậy trước sau gì cũng bị phát hiện mất, mà Ninh Thư còn muốn tích trữ nhiều thịt hơn nhân lúc mùa đông chưa đến cơ.Ninh Thư bảo: “Chúng ta phải chuyển chỗ thôi.
Lúc tớ đi săn có tìm thấy một cái hang to lắm, mình mang thịt đến cái hang đó đi.”Eda hở một tiếng, “Mang thịt ở bộ lạc ra ngoài á?”Ninh Thư hỏi Eda: “Cứ thế này rồi cũng bị phát hiện cả, cậu chịu nộp nhiều thịt thế này lên trên à?”Eda nhức nhối ngay, nhăn nhó mặt bảo: “Ừ thế đi.”Ninh Thư và Eda bận bịu di chuyển số thịt ướp muối phơi khô vào sọt để tối sẽ mang qua hang to.Eda chưa ra khỏi bộ lạc vào buổi tối bao giờ, tiếng rì rào của rừng cây, tiếng chim chóc thú rừng tru réo rợn tóc gáy làm Eda đi với Ninh Thư rùng mình.“Không sao đâu, có tớ đây rồi.” Tiếng nói vủa Ninh Thư vô cùng quả quyết, giúp Eda cũng yên tâm hơn chút.Ninh Thư thấy cô em đi chậm thì chuyển một ít thịt muối sang sọt mình.Lúc Ninh Thư đuổi con lợn rừng đã phát hiện cái hang to.
Cái hang này to cực kỳ, mà trong hang đá còn có nguồn nước, đảm bảo đây là một nơi ẩn náu cực kỳ lý tưởng.Eda thả sọt xuống và nhìn quanh, cái hang này to thật đấy.Ninh Thư chọc đất mềm bằng gậy nhọn, sau đó đào đất bằng đá sắc, cô định bụng đào một cái hố to.Eda thắc mắc: “Cậu làm gì thế?”Ninh Thư vừa tất bật vừa trả lời: “Lấp lá chôn dưới hố.
Đâu vứt thẳng thịt ở đây được.
Trong rừng có nhiều động vật thế, chúng sẽ tha đi mất.”“Ờ.” Eda cầm vội hòn đá đào hố cùng.Thấy bàn tay sứt sát hết cả, Ninh Thư chẹp miệng, giống cái cũng biến thân được thì tốt biết bao, vậy là đào đất bằng móng vuốt được rồi.Hai người bận bịu một lúc lâu cũng đào được một cái hố cao cỡ nửa người.
Ninh Thư trải lá cây ở đáy hố rồi đặt thịt muối lên trên lá cây.Ninh Thư dặn Eda: “Eda này, tớ về mang nốt chỗ thịt muối qua đây, cậu trông ở đây nhé.”Giọng Eda hơi run: “Kaya ơi tớ sợ.”“Đừng sợ, tớ quay lại ngay ấy mà.” Ninh Thư nhặt gậy gỗ nhọn dưới đất lên dúi vào tay Eda, “Đừng sợ, mạnh mẽ lên, tớ quay lại ngay thôi.”Ninh Thư xách hai cái sọt, cô điều động khí chạy vụt ra ngoài hang, nhờ vào ánh trăng để băng qua rừng.Về đến hang, cô vứt thịt muối vào sọt rồi lại cấp tốc qua hang to.Eda nắm chặt gậy gỗ trong hang, thấy Ninh Thư đến mới thở phào nhẹ nhõm giúp Ninh Thư xếp thịt muối xuống hố.Cứ chạy qua chạy lại mấy chuyến như vậy, cuối cùng Ninh Thư cũng đã chuyển hết thịt muối đến hang to.
Chỗ thịt còn lại trong hang đều là số ít mới muối thôi.Cô lấp lá cây lên rồi vùi đất vào chỗ thịt muối ấy.
Ninh Thư và Eda đập thật lực, cốt đập chặt đất lại.Sau khi hoàn thành công tác, Ninh Thư mới thở phào, vậy là cũng tạm có lô vật tư đầu tiên rồi.Cô dẫn Eda về bộ lạc.Ngày tháng cứ chầm chậm trôi qua như vậy, ngày nào của Ninh Thư cũng trôi qua trong vội vàng, không phải luyện công cũng là săn thú.Trong khi đó, lúa mì Chika gieo đã trổ bông và Chika mời toàn thể bộ lạc đến ăn mì.
Dù không biết cô ta tạo ra mì kiểu gì, nhưng mà có gì mà Chika không làm được đâu.Mọi người đều được mời mà hình như Chika lại sót mất Ninh Thư.
Người khác biết nhưng không đề cập đến, bởi ngày vui thế này mà Kaya ngang bướng lại cãi cọ thì không hay.Eda cũng được mời, nhưng thấy Ninh Thư không đi cô cũng không đi.
Ninh Thư thấy cô em thèm rỏ dãi rồi nhưng vẫn ngồi bên cạnh mình thì cười.Cô đẩy cô em đi tham gia bữa tiệc.Thưởng thức một vài món khác để còn biết mùi, vậy cũng coi như là