Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư và Eda tích rất nhiều thịt, thấy đã có khá nhiều thịt, Ninh Thư bắt đầu dãn dần tốc độ săn thú và chuyển sang hái cây thuốc.Cô phơi khô cây thuốc rồi buộc vào túi da thú.
Đông đến là cả đất trời sẽ bao phủ bởi băng giá, khi đó không có lấy nổi một cây cỏ chứ chẳng phải là cây thuốc.Nhiệt độ của vụ đồ gốm chưa hạ mà Chika lại bắt đầu xây nhà.Chika không sống nổi trong hang ẩm ướt, không thông thoáng.
Chika kể lể về nhà ở quê mình cho Mizu nghe, ở hang như này thì chỗ cô gọi là người rừng ý.Mặc dù không hiểu người rừng là gì nhưng Mizu đã khắc sâu việc này, anh bảo sẽ xây nhà cho Chika.Chika nghe vậy thì sướng rơn, cô quyết định phải xây nhà ngay.
Cô không muốn sống trong hang động vừa ẩm thấp lại nhiều côn trùng nữa đâu.Chika biết ở đây không có gạch nên bảo mọi người nhặt đá thay cho gạch.Vậy là cả bộ lạc lại tất bật, ai cũng đi tìm đá khắp nơi, mang về đủ loại đá cả.
Chika thì ưng đá hoa cương mà Kai mang về nhất, bởi nó có độ cứng cao.Chika rất thông minh, không có xi măng nên thay bằng bùn dưới sông.
Do bùn dưới sông có độ dính cao nên thay xi măng được.Dưới sự chỉ đạo của Chika, một căn nhà lợp mái tranh vô cùng đơn giản đã được xây nên.Mặc dù đây chỉ là một ngôi nhà tranh đơn giản với một cửa chính một cửa sổ, trong phòng có xây một cái giường đất cực đơn sơ, nhưng vẫn làm Chika phấn khởi đến lăn qua lăn lại trên giường.Tộc trưởng thấy vậy thì bảo thằng con cũng xây cho mình một căn nhà như thế.Trước giờ thú nhân vẫn ở trong hang, không ngờ còn ở trong nơi như vậy được.
Và nhà ở đã trở thành phong cách mới lạ trong bộ lạc.Đơn cử như Eda đây, ngày nào cô cũng đi hóng hớt xem xây nhà.Thấy có nhà như vậy là chẳng ai muốn sống trong hang nữa, dần dà, nhà trong bộ lạc ngày càng nhiều.Eda hâm mộ cực kỳ, cô hỏi Ninh Thư: “Kaya này hay là mình cũng xây một căn nhà đi.”Ninh Thư bảo: “Chẳng hay ho gì cả.
Mùa đông đến nơi rồi, mái tranh không đỡ được sức nặng của tuyết đâu, tuyết sẽ ập hết xuống nhà đấy.”Eda chỉ ậm ừ chứ không đáp, cũng không bảo muốn xây nhà nữa.
Ninh Thư bảo với Eda rằng, nếu hang mà ẩm thì rắc than hoặc tro cỏ xuống mặt đất, vậy sẽ hút bớt ẩm đi.
Lần nào Ninh Thư cũng rắc tro trong hang hết mà.Trời bắt đầu lạnh dần, tối ngủ cần đắp thêm da thú, vậy là sắp đến mùa đông rồi.Pháp sư cho gọi Ninh Thư qua và hỏi Ninh Thư đã kết nối được với đá thần chưa.Ninh Thư quên béng mất vụ này, cô chớp mắt bảo: “Con không làm sao mà kết nối với thần linh được ạ.”Pháp sư tỏ ra thất vọng: “Vậy là thần linh không chọn con rồi.”“Pháp sư ơi, thần linh nói với ngài rằng Chi là nữ thần ạ?” Ninh Thư vẫn khá thắc mắc tại sao pháp sư lại cho rằng Chika là nữ thần.Ánh mắt pháp sư xa xăm: “Con thấy quần áo cô ấy mặc rồi đấy, ta đã từng thấy thần mặc quần áo như vậy, chắc là thần linh đều ăn mặc như vậy rồi.”“Dạ?!” Ninh Thư càng hoang mang hơn, chẳng lẽ pháp sư đã nhìn thấy rõ mặt mũi bóng đen đó ư?Cô chỉ nhìn thấy cái bóng đen sì thôi mà, cô và bà ấy cùng nhìn thấy giống nhau ư?Pháp sư dặn Ninh Thư: “Con cũng đi hội chợ năm nay đi, ra ngoài thấy sự đời cũng tốt.
Cố mà kết nối với đá thần, con phải quyết tâm với mong muốn làm pháp sư của mình, vậy ắt sẽ tự kết nối được với thần thôi.”Nói rồi pháp sư ho khù khụ, Ninh Thư thấy pháp sư giống như bị viêm phế quản thì hỏi: “Pháp sư sao vậy ạ?”“Bệnh cũ thôi,