Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư bỏ qua chuyện của Trương Gia Sâm và Tiết Mạn Mạn, cô dành hơn nửa thời gian của mình ở trong nhà máy và nhận thấy rất nhiều camera đã bị hỏng.
Có còn dùng được thì công nhân lâu năm ở đây đều lẩn tránh được.Tuy tiện tay cầm cái kéo, cuộn chỉ gì đó về chỉ là vài món đồ vặt vãnh.
Nhưng nhà máy nhiều công nhân như thế, mỗi người cầm một cái về cũng là một con số không nhỏ.Ninh Thư lấy tiền của ông Miêu đi thuê nhân viên chuyên nghiệp đến lắp camera mini ở những nơi khá quan trọng trong nhà máy, nhất là ở trong kho hàng sau khi công nhân hết giờ.Ông Miêu hỏi tại sao Ninh Thư không lấy tiền ở phòng tài vụ.Tất nhiên Ninh Thư sẽ không bảo rằng có Trương Gia Sâm để ý, cô mà lấy tiền ở phòng tài vụ vậy Trương Gia Sâm sẽ hỏi cô làm gì ngay.Ninh Thư không muốn Trương Gia Sâm biết chuyện.
Bởi muốn quản lý nhà máy thì cần phải nắm được nó trong tay.Ninh Thư bảo ông Miêu kiểm tra sổ sách hai năm gần đây, nhất là sổ sách sau khi Trương Gia Sâm thăng chức.Chắc chắn căn hộ ở Tomson Riviera là khoản tiền mà Trương Gia Sâm tham ô được từ công ty.Ông Miêu thấy Ninh Thư nóng lòng muốn kiểm kê sổ sách thì không đồng tình, bảo: “Không cần kiểm tra sổ sách.
Không có quyển sổ nào là sạch sẽ tuyệt đối cả.
Bố sẽ chừa lại chút tiền để làm ơn làm phước, có tật giật mình nên họ sẽ làm việc nghiêm chỉnh hơn.”Ninh Thư lắc đầu, “Con không kiểm tra chút khoản nhỏ đó mà là khoản lớn cơ.
Con chỉ kiểm qua thôi, bố giúp con nhé.”Ông Miêu không đành lòng đả kích sự tích cực của Ninh Thư nên bảo thư ký đi lấy sổ sách, nói với phòng tài vụ là muốn kiểm tra mức tiêu thụ hai năm gần đây.Ninh Thư thở phào một hơi khi thấy ông Miêu đồng ý giúp.
Cần bao nhiêu tiền để ở được căn hộ ở Tomson Riviera chứ, hút máu nhà họ Miêu à?Lợi nhuận một năm của công ty nhà họ Miêu chẳng có bao nhiêu.
Trừ đi đầu vào và nhân công thì lấy đâu ra lãi nhiều như thế.Chỗ tiền tham ô này lấy từ việc đề giá đầu vào cao hơn là cái chắc.Ninh Thư ngày càng có ác cảm lớn hơn với Trương Gia Sâm.
Đã lừa lọc để kết hôn, còn nuôi dã tâm cướp tài sản nhà người khác.
Thế mà đậu má lại còn thấy mình tội nghiệp, thấy mình bị nhà bố mẹ vợ khinh thường tủi nhục chứ.Ninh Thư nhận được điện thoại của Trương Gia Sâm khi đang ngồi trong phòng xem bản vẽ của nhà thiết kế.
Ninh Thư tắt máy ngay, điện thoại lại đổ chuông, Ninh Thư lại tắt, tắt máy rồi điện thoại lại đổ chuông.Lần này Ninh Thư ề à mãi mới nhận, “Alo.”Đầu máy bên kia là tiếng của Trương Gia Sâm, “Diệu Diệu, sao em lại tắt điện thoại của anh.”“Anh gọi hả, em cứ tưởng số rác nào gọi làm phiền, em lại đang bận nên tắt ngay.” Ninh Thư nói dửng dưng.Trương Gia Sâm không nhắc chuyện tắt máy nữa, anh hít sâu nói: “Em về nhà đi Diệu Diệu, nhà có chuyện gấp.”“Chuyện gì thế, em hơi bận.” Ninh Thư định tắt máy.“Em về nhà đi đã được không?” Giọng Trương Gia Sâm rất dịu dàng, nghe qua điện thoại càng ấm áp.Ninh Thư nheo mày, lại bày trò gì nữa đây, cô bảo: “Em về ngay đây.”Nhà mà Trương Gia Sâm nhắc là căn hộ mừng cưới thuộc khu căn hộ hạng sang khá là đắt đỏ mà ông bà Miêu mua tặng cho đôi vợ chồng.Về đến cửa, Ninh Thư lấy khoá mở cửa ra thì thấy trước cửa bày giày dép ngổn ngang, mà còn dính đầy bùn bẩn nữa.Ninh Thư vào nhà, phòng khách cực ồn