Chuyển ngữ: WanhooMỗi người có một vận mệnh khác nhau, Ninh Thư không lo nghĩ về chuyện của Cung Lạc nữa.
Cô bắt đầu đả toạ tu luyện linh hồn trên sô pha.
Sau khi tu luyện áng áng rồi đi tưới nước cho chậu hoa, dù rằng những bông hoa vẫn mãi xanh tươi, cũng sẽ chẳng cảm kích cô đã tưới nước song Ninh Thư vẫn muốn tưới nước cho chúng.Xong xuôi lại đọc sách một lúc, Ninh Thư nghĩ đến cái ngày mà đọc hết chỗ sách trên giá là cô có thể hãnh diện với cái danh uyên bác rồi.Không gian hệ thống không bị bánh xe thời gian ảnh hưởng, Ninh Thư đọc xong một quyển sách mới đặt xuống đi mua nước, tích cốc đan, thuốc men và thuốc giải độc.Chuẩn bị xong hết mọi thứ rồi Ninh Thư mới nói với 2333: “Chúng ta đi làm nhiệm vụ thôi.”“Được nha.”Ninh Thư cảm thấy choáng váng ngay lập tức.
Sau khi linh hồn đã sáp nhập với cơ thể là người cô nổi hết da gà, bắp thịt căng cứng, trái tim cứ đập thình thịch.Cực kỳ nguy hiểm!Ninh Thư mở mắt ra chưa kịp quan sát tình huống xung quanh lại đã có một con hổ to đùng hung dữ bổ nhào đến chỗ cô.Ninh Thư siết thanh kiếm mà cô đang cầm rồi chọc thẳng vào mắt con hổ.
Cơ thể này nhanh nhẹn lắm, thanh kiếm đen chọc đúng vào mắt con hổ.
Ninh Thư rút kiếm ra và máu nóng bắn tứ tung.
Con hổ gầm lên rồi giãy chết.Đợi đến lúc con hổ đã chết thật rồi Ninh Thư mới ngồi sụp xuống đất thở dốc và kiểm tra hoàn cảnh nơi đây.
Đây là một cái nhà đá và cô đang bị nhốt cùng với một con hổ trong lồng sắt.Dễ thấy là có người muốn cô giết con hổ này.Cửa đá được mở ra, một người đàn ông mặc đồ đen bước vào.
Ninh Thư nhìn thấy anh ta búi tóc và biết nhiệm vụ này thuộc bối cảnh cổ đại.Người anh ta giá lạnh, mặt có một vết sẹo ngang khiến anh ta rất nguy hiểm.Người đàn ông lên tiếng: “Khá lắm, nhanh hơn lần trước rồi.” Giọng anh ta hơi khàn mà cũng lạnh lẽo, nghe có cảm giác như tiếng rắn đang phù phù rất kinh dị.Nhìn thấy anh ta là cơ thể này trào dâng dòng cảm xúc vừa sợ hãi vừa kính nể.Ninh Thư chỉ đáp vâng vì chưa tiếp nhận cốt truyện.Người đàn ông nói tiếp: “Chủ tử có nhiệm vụ cần giao cho ngươi, đẩy nhanh tốc độ lên.”“Vâng.”Người đàn ông nói bằng chất giọng khẳng định và cũng răn đe đanh thép: “Phải luôn nhớ rằng Tam điện hạ là người ngươi cống hiến hết mình, chủ tử quyết định sự sống chết của chúng ta.
Việc chúng ta cần làm đó là dù có chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ mà chủ tử giao.”… Đang tẩy não đó à?Ninh Thư chưa kịp định hình mà đã trả lời ngay: “Vâng.”Nghe vậy người đàn ông mới gật đầu hài lòng: “Nghỉ ngơi đi, lát nữa có bài kiểm tra mới đấy.” Nói rồi anh ta đi mất.Ninh Thư tiếp nhận cốt truyện luôn và ngay.Nguyên chủ được gọi Mười Một, là một trẻ mồ côi không có tên.
Được gọi là Mười Một bởi trước cô có Một, Hai, Ba, Bốn, Năm, Sáu, Bảy, Tám, Chín, Mười cái mã số khác.Người ở đây chỉ có mã số chứ không có tên.Cái nơi bí ẩn này là nơi mà Tam điện hạ đào tạo tử sĩ.
Nguyên chủ là một tử sĩ, từ khi biết nghĩ đến nay đã sống ở đây rồi.Nơi đây huấn luyện cực tàn nhẫn, bất cứ ai cũng phải vật lộn để bò ra từ trong máu và xác chết, tôi luyện bản thân trở thành một tử sĩ luôn sẵn sàng chết vì chủ tử Tam điện hạ.Mười Một không có ý kiến gì với cuộc sống này bởi cô vốn là một đứa trẻ mồ côi, cuộc sống của cô vẫn luôn vật lộn như vậy và đó cũng là cách sống của cô.Nhiệm vụ lần này của Mười Một cực đơn giản đó là bảo vệ một cô gái tên Thượng Quan Tình Nhu.Thượng Quan Tình Nhu này là cô gái mà Tam điện hạ thích.
Cô ta là con gái của Thượng thư bộ Lễ, song lại có tính cách bộc trực nghĩ gì nói đó, cũng rất đáng yêu và xinh đẹp khác hoàn toàn với những tiểu thư khuê các khác.Thật ra Thượng Quan Tình Nhu này là người xuyên không.
Cô ta biết nhảy Gangnam Style, biết hát cái gì mà “Anh là tình yêu bé bỏng của