Chuyển ngữ: WanhooXe của đội hết dầu, cộng thêm bị xác sống biế.n dị đập phá gần như hỏng hết.
Bởi vậy tất cả mọi người đều đặt hy vọng vào ông chú y tế, vậy mà ông chú y tế từ chối thẳng thừng.Vòng vây xác sống đang gào rú, xe lại hỏng, không lẽ chạy bằng hai chân? Tất cả mọi người đều thấy ngày hôm nay thật thảm hại.Ninh Thư nhìn thấy xác sống gần nhất muốn bắt mình, cô nã một phát súng, mặt dính đầy óc nhìn về phía ông chú y tế, khuyên bảo tận tình: “Hay là chúng ta chạy trước đi chú.”Ông chú y tế nhìn thẳng về phía trước, rõ ràng là không muốn nhìn mặt Ninh Thư, “Cô tránh xa tôi ra cái.”Ninh Thư: Khóc mù mắt tôi đi.Cô Lang ra hiệu cho đội viên của mình và từ từ di chuyển đến xe của ông chú y tế, những người khác giả bộ đánh xác sống yểm trợ cho Cô Lang.Ninh Thư trông thấy Cô Lang ra sức kéo cửa xe thì cũng nóng ruột, cô sẽ không trông chờ Cô Lang cho cô và ông chú đi cùng đâu.
Nhóm người này đều thủ đoạn độc ác, làm nhiệm vụ cho quốc gia giết người như ngóe ấy.“Chú ơi chú.” Ninh Thư định kéo áo ông chú thế nhưng ông chú tránh rất mau.Tật sạch sẽ thật dễ ghét, Ninh Thư lo lắng nhắc nhở: “Chú ơi, bọn họ định lái xe của chú đi kìa.”Không lẽ phải bị xác sống phanh thây như cốt truyện à?Bỗng ông chú y tế kéo cổ áo Ninh Thư, để cô chắn trước người mình.
Ninh Thư chưa kịp định hình thì một con xác sống gần đó nổ đầu, óc bắn ra và lại bắn vào mặt Ninh Thư đầy yêu thương.Ninh Thư: Định mệnh, cái đồ hèn.Ninh Thư tức nổ đom đóm mắt ngoảnh lại thì đã thấy ông chú đi mất rồi, cô lại bất chấp tức giận mà vội vàng đuổi theo anh ta.Cô Lang vẫn đang so kè với cửa xe, thậm chí còn muốn mở nắp động cơ nhưng mà vẫn không mở được, tình hình nguy cấp đến nhóm Sồ Phượng cũng bực bội không đấu với xác sống nữa mà qua giúp đỡ.Họ phô bày hết các kỹ năng của đặc công nhưng cũng không cạy được cái mai rùa đen này ra.Ông chú y tế lấy chìa khóa xe, xe tít tít hai tiếng đã mở khóa.
Cô Lang định nhân lúc xe mở sẽ nhanh chóng mở cửa vào trong nổ máy, thế nhưng một thứ lạnh ngắt đã chạm vào đầu anh.Cô Lang không định thưởng thức mùi đạn của khẩu súng này, anh ta giơ tay lên, khuôn mặt đẹp trai gượng gạo.“Chỉ là hiểu lầm thôi.”Ông chú y tế hừ lạnh rồi vào trong xe, Ninh Thư mặt dày ngồi vào ghế phụ.Nhìn xe bao bọc bốn phía, bỗng Ninh Thư cảm thấy an toàn ghê.Nhóm Cô Lang thấy người đàn ông đột ngột xuất hiện không định cho họ đi cùng thì lo lắng ra mặt gõ cửa xe, miệng mấp máy không nghe ra họ đang nói gì.Hiệu quả cách âm quá tuyệt vời.Xác sống xung quanh lại xông đến, Cô Lang bốc hỏa, chết tiệt, không xong thật rồi.Sồ Phượng gõ cánh cửa bên ông chú y tế, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng ngập tràn lo lắng và cả cầu xin.Ông chú y tế nheo mắt nhìn cô gái này, anh ta hạ kính, Sồ Phượng vội kéo áo ông chú y tế, nói: “Xin anh dẫn chúng tôi đi, xin anh đấy.”Sồ Phượng nhìn ông chú y tế đầy tội nghiệp, tầm mắt ông chú y tế đảo nhẹ qua chỗ áo bị kéo, anh ta im lặng nhấn một cái nút, lập tức cửa kính kéo lên.
Sồ Phượng sợ bị kẹp tay nên đành phải thả áo ông chú y tế ra rụt tay về, cô ta trợn mắt há mồm nhìn ông chú y tế.Đang đùa người ta à? Anh không muốn thì hạ cửa kính xuống làm gì.Chỉ có Ninh Thư hiểu, là