Edit: Vịt
Beta: Tiểu Tuyền
Mẫu người phụ nữ đanh đá như thế này Ninh Tiểu Nhàn luôn luôn sợ tránh không kịp, đâu biết nữ nhân này chỉ một hỏi thăm những người đã đứng xem ở đây, lập tức đem mũi nhọn chỉ thẳng về phía Ninh Tiểu Nhàn, sau đó liền châm biếm mắng mỏ, giống như là Cẩu Tử đã mất mạng là do nàng không có toàn lực đuổi theo vậy.
“Vị đại thẩm này.” Nàng cũng không có tính toán chịu đựng sự mắng mỏ của người khác, vì vậy liền lạnh mặt xuống nói ” Nếu như ngươi vẫn ở chỗ này quấy nhiễu nha môn phá án thì hy vọng sống của Cẩu Tử lại càng nhỏ.” Khi sống chết của đứa nhỏ còn chưa biết thì nàng vốn không nên lửa cháy đổ thêm dầu, nhưng nữ nhân này quá vô lễ làm cho nàng không chút e ngại nào mà nói ra hai chữ “còn sống”.
Hai chữ này quả nhiên đã kích thích vị đại thẩm này, hai mắt mẹ của Cẩu Tử thoáng chốc đỏ lên, sau đó hướng về phía nàng nhổ một bãi nước miếng, quơ tay lên định đánh tới, giọng gào thét nói: “Đồ sao chổi, nếu như con ta chết rồi thì sẽ cho tiểu tiện phụ như ngươi phải chôn theo!” Thật ra nàng ta cũng không có tới mức đánh mất lý trí, còn biết tìm quả hồng mềm để nắm, nếu không tại sao chỉ biết khi dễ một tiểu cô nương cô đơn lẻ chiếc mà không hướng về phía quan lại ở nha môn động thủ ?
Nguy hiểm thật, may là Ninh Tiểu Nhàn nàng còn trốn đi nhanh, sửng sốt một chút nhưng một chút nước bọt cũng không chạm tới được, nha sai bên cạnh thấy tình thế không ổn liền xông lên đem bà ta kéo ra, trước mặt quan lại địa phương công khai công kích nhân chứng, nếu luận tội cũng có thể xử bà ta. Trường Thiên đang ở trong Thần Ma Ngục còn chưa nói thì Cùng Kỳ đã rống giận lao ra “Nhân loại ti tiện, lại dám hướng về phía nữ chủ nhân làm việc không thể tha tới mức này, để ta lao ra, không đem thần hồn của bà ta rút ra để luyện một trăm năm thì quyết không được”.
Ninh Tiểu Nhàn cũng nổi giận, nữ nhân này không biết phân biệt tốt xấu, lại đi lên muốn càn quấy, cho dù là khổ chủ cũng không có biện pháp cậy mạnh như vậy, nàng đang định cho người này một bài học thì Ôn nhị công tử đã tiến lên trước một bước nghiêm nghị nói: “Vị đại thẩm này, ta nghe được mấy câu, ở bên trong yêu quái có màu da vàng có bốn loại rất thích uống “máu mẹ con”. Cũng chính là sau khi bắt đứa con xong thì còn lại bắt tiếp người lớn để lấy máu, không thể không phòng nha.”
Nữ nhân này ngẩn người. Suy nghĩ kỹ một lúc lâu mới nghe rõ được ý tứ của câu này, sắc mặt lập tức trắng bệch, trong miệng vẫn còn cường ngạnh nói : “Ngươi lại là người phương nào, nói lời này là có ý gì?”
Ôn Lương Vũ nói: “Ta là đệ tử của thiên sư ở Tây Sơn, chúng ta chuyên môn đi bắt quỷ hàng yêu, là quan nha môn mời tới đặc biệt làm những loại chuyện này. Theo ý ta thì yêu quái này có lệ khí rất nặng, cho dù là quan nha cũng phải cẩn thận đuổi bắt, nhị vị tốt nhất nên mau mau về nhà đóng kín cửa sổ lại, thời gian gần đây cũng đừng nên ra cửa, đợi kết quả xử lý vụ án của phủ nha đi.”Lúc hắn đến đã hướng về phía phủ nha đưa ra lệnh bài của thành chủ, nha lại lúc này cũng không có lên tiếng.
Mẹ của Cẩu Tử thấy nha lại cũng chấp nhận lời nói của hắn, trong lòng liền từng đợt rét lạnh, mấy ý nghĩ liên tục xoay chuyển trong đầu, cuối cùng phát hiện cái mạng nhỏ của mình mới là quan trọng nhất, nàng liền nói với nha lại mấy câu rồi lôi kéo trượng phu chạy nhanh về.
Người phụ nữ có chồng này vừa đi thì nhân sĩ ở đây đều thở ra một hơi, Ninh Tiểu Nhàn khen: “Ngươi thật là có bản lĩnh, lý do vớ vẩn như thế này cũng có thể nói ra được .”
Ôn nhị thiếu nghiêm túc nói: “Tại sao lại vớ vẩn , thiên hạ to lớn không có gì là không thể, yêu quái thích uống “máu mẹ con” thật sự có tồn tại, chẳng qua là nó thích môi trường ẩm ướt, hơn phân nửa là sinh sống ở bên hồ nên mới không xuất hiện được ở xung quanh đây.”
“. . . . . .” Tất cả mọi người im lặng.
Lập tức Ôn Lương Vũ hướng về phía quan phủ để mượn một gian phòng, cùng hai người nữa bí mật trao đổi. Ninh Tiểu Nhàn lúc này mới nói rõ chi tiết chuyện xảy ra một lần, lại đem thi thể của quạ ba mắt lấy ra ngoài: “Ôn nhị thiếu kiến thức rộng rãi, có biết bên trong Nham thành này có luyện tà pháp, người tu đạo huấn luyện quạ đen hay không ?” Nói xong liền nhìn chằm chằm vào hắn, muốn nhìn xem một chút xem hắn có phản ứng gì. Lại nói , trên người Ôn Lương Vũ cũng tràn đầy ẩn số, bản thân lại là nửa yêu, lại tinh thông trận pháp, chỉ sợ không thể tu luyện, nhưng ai biết hắn có nuôi quạ ba mắt này như một loại sủng vật hay không ? Chẳng qua là trực giác của nàng cho biết chuyện này cũng không phải là do Ôn Lương Vũ làm.
Ôn Lương Vũ dùng ngón tay trỏ nhẹ nhàng gõ ở trên mặt bàn một lát, sau đó mới nói: ” Con quạ đen này thoạt nhìn có chút quen mắt, kỳ lạ chính là ta nhất thời không thể nhớ ra được là đã từng gặp ở nơi nào, cái lực sĩ khăn vàng bắt đứa nhỏ đi hẳn là cho người khác dùng, nhất thời sẽ không làm hại tới tính mạng của hắn, chẳng qua thời gian dài thì không dám nói rồi, trận pháp kia có hình dạng thế nào?”
Nàng đưa tay chấm nước trà, ở trên mặt bàn vẽ thành bức hình đồ án về trận pháp kia, hiệu quả tôi luyện thân thể cũng không chỉ dừng lại ở đây, trí nhớ của nàng cũng tăng lên rất nhiều, chỉ nhìn mấy lần liền nhớ chắc chắn được trận pháp kia.
Ôn Lương Vũ nhìn qua liền nói: “Đây là trận Tiểu Cô Sơn, là một trong 7 trận của đại na di trận thời kỳ thượng cổ đã thất truyền từ lâu, hiện tại có người nhận được truyền thừa nhưng cũng không trọn vẹn hoàn toàn, cho nên mới nghĩ ra được Tiểu Cô Sơn trận này, ý tứ là chỉ có thể đem người từ một tòa núi nhỏ truyền tới một đỉnh núi khác mà thôi, uy lực của nó so với đại na di trận còn nhỏ hơn gấp mấy trăm lần, nhưng năng lực lại giống nhau, có thể đem người truyền tống tới nơi xa cả năm trăm trượng, Nham thành không quá lớn, dùng trận pháp này cũng coi như là thích hợp.” A. Vậy là Trường Thiên dự đoán rất đúng.
Ôn nhị thiếu nhớ tới những nơi cửa ngõ đều có trận pháp này: “Xem ra, người này đối với địa hình của Nham thành rất quen thuộc, nếu không làm sao có thể đem trận pháp này bố trí chính xác được như vậy ”
Ninh Tiểu Nhàn không hiểu nói: “Điều ta không hiểu chính là, hiện tại đang là thời điểm trà hội, bên trong thành đều có nhiều tiên nhân tu sĩ tụ tập, tại sao người này lại dám hạ thủ vào lúc này?”
Ôn Lương Vũ cười lạnh: “Cũng là bởi vì hiện tại trong thành có quá nhiều tu sĩ, hơn nữa phần lớn còn là tán tu nên hắn mới dám ra tay, mục đích chính là đục nước béo cò, Ninh cô nương ngươi có điều còn không biết, Nham thành cùng tới Thanh Hư Môn đã sớm quyết định nên khế ước, trên giấy trắng mực đen có viết trong thời bình Thanh Hư Môn không có người sống ở trong Nham thành, không nhúng