Edit: Tuyết Y
Beta: Tiểu Tuyền
Việc này cũng không thể nói hắn thích cô nương này, tuy nhiên nàng lớn lên cũng rất vui vẻ ngay thẳng. Tuy bên cạnh hắn nhiều yêu quái lẳng lơ tuyệt sắc, nhưng trong veo đáng yêu như vậy lại không có. Hắn chỉ rất đơn thuần cảm giác được, cô nương này không giả tạo cũng không sĩ diện cãi láo, ở cạnh hắn có chút cảm giác thân thiết.
Ở trước mặt người ngoài, hắn là Thiếu chủ cao không thể chạm tới; ở trước mặt hạ nhân, hắn là bạo quân sát phạt tùy tâm. Nhưng có khi hắn cũng cảm thấy rất mệt mỏi, có lẽ ngẫu nhiên cũng sẽ mềm lòng, cũng sẽ muốn nhàn nhã, buông lỏng, nghỉ ngơi không ai quấy rầy một lần.
Cá nướng nàng làm ngược lại quả thật không tệ. Mịch La theo bản năng mà liếm môi, may mà bọn thuộc hạ đứng sau lưng hắn nên không nhìn thấy động tác này. Từ trước đến nay hắn xem thường người phàm, không ngờ trong đó cũng không hiếm người thú vị. Phủ Phụng Thiên chưa bao giờ thiếu món ngon cao lương mỹ vị, nhưng lại không có hứng thú thôn dã mười phần như nàng làm.
Về phần cá nóc sau đó, là do lỗi của mình rồi. Hắn ỷ vào thể chất không sợ độc tố bình thường của mình mà nếm thử, ngược lại bị bó cứng ngắc trên người con cá nho nhỏ này. Cho đến giờ, hắn cũng không biết vì sao ăn xong con cá này thì toàn thân mình lại không cách nào nhúc nhích, bình thường một ý niệm trong đầu có thể lập tức giết người, nhưng lúc ấy ngay cả đầu ngón út cũng không không chế được. Lúc ấy hắn đã có ý định giết “Lý Mộng Tuyết” này, nhưng mà nàng đã từng nói cá nóc có độc trước đó, là chính bản thân hắn muốn ăn, trách được người khác sao?
Mặc dù hắn miệng không thể nói, người không thể động, thế nhưng thần niệm lại không bị hạn chế. Đủ loại động tác sau đó của Ninh Tiểu Nhàn hắn đều cảm ứng được. Không thể không nói, tâm tư cô nương này quả thật rất tinh tế, lại diễn kịch ngay trước mặt thuộc hạ của hắn.
Mịch La làm người cao ngạo, nếu lúc này không khéo lộ ra tình trạng suy yếu trước mặt thuộc hạ, người đầu tiên hắn muốn giận chó đánh mèo nhất chính là “Lý Mộng Tuyết” này đấy. Nhưng mà nàng nhẹ nhàng khéo léo che giấu việc hắn vô lực, điều này ngược lại khiến trong lòng hắn sinh ra sự cảm kích nho nhỏ.
Những năm gần đây, mặc dù phủ Phụng Thiên đối ngoại dần dần lớn mạnh, nhưng dù sao vẫn là cái ổ yêu quái. “Thiếu chủ” như hắn vẫn còn có nhiều người. Thân thể lão đầu tử càng ngày càng kém, đại khái sắp đến lúc thiên nhân ngũ suy (*) rồi. Trước đó, hắn không chỉ muốn củng cố chắc địa vị của mình, mà còn muốn khuếch trương thế lực lại lần nữa, để chứng minh cho lão đầu tử thấy, mình mới là kẻ ưu tú nhất!
(*) thiên nhân ngũ suy: là từ ngữ phật gia, ý chỉ người trên thiên giới đến lúc hết tuổi thọ
Cũng chính vì thế, trước mặt mọi người, hắn phải là một đại yêu cường đại, lãnh khốc, tâm trí thâm trầm, tuyệt đối không thể hiện ra chút mềm yếu nào!
Đát Tử này chính là tai mắt lão đầu tử xếp vào cạnh hắn, ở cạnh mỗi “Thiếu chủ” đều có một tai mắt như vậy. Mặc dù hắn muốn diệt trừ cho thoải mái, nhưng giờ phút này lại không phải thời cơ tốt nhất. “Lý Mộng Tuyết” bảo vệ mặt mũi thay hắn, tức là kiếm thêm cơ hội trước mặt lão đầu tử thay hắn.
Trong lúc vô tình, hắn thiếu tiểu cô nương này một nhân tình, nên hắn tha cho nàng một mạng.
Lúc này Mịch La, còn không biết người hắn nghiêm lệnh truy tìm hoàn toàn đã bị chính tay hắn buông tha. Trời không tuyệt đường người, tất có một đường sống, mà Ninh Tiểu Nhàn đã nhạy cảm bắt được cơ hội này.
Hắn cũng không biết. Cuối cùng có một ngày, hắn phải hối hận đến xanh cả ruột vì phần thiện ý này.
Gần nửa ngày tiếp đó, Ninh Tiểu Nhàn cũng như bị bao trong miếng băng mỏng, bởi vì sắc mặt Trường Thiên Quân đen như đáy nồi, hiển nhiên vẫn còn tức giận việc nàng tự tiện xông vào nơi đóng quân của mã tặc. Nàng nịnh nọt cẩn thận khắp nơi, mãi cho đến khi đêm xuống, sắc mặt hắn mới dần chuyển biến tốt đẹp.
Con cá nóc kia, hắn bảo Ninh Tiểu Nhàn làm như trước, cho hắn tự nếm thử.
Mấy chục hơi thở sau, đã có kết quả thử độc. Độc tố của cá nóc đương nhiên không làm gì được Trường Thiên, nhưng hắn cũng không cảm giác được tác dụng phụ tê liệt của độc tố. Ngoại trừ đạo hạnh của hắn sâu hơn so với Mịch La, thì cũng càng có khả năng là tộc hồ yêu không có sức miễn dịch với độc tố cá nóc.
Cho nên đám thanh lang quân trong con sông nhỏ kia coi như nguy rồi. Nàng dùng cả buổi thời gian, giao hết toàn bộ cá nóc có thể bắt được cho Trường Thiên, để hắn trích độc tố từ trên người cá ra. Một ngày nào đó nếu xung đột chính diện với Mịch La, cái này có thể trở thành vũ khí cực kỳ bất ngờ cho nàng.
Sau khi làm xong những thứ này, hai ngày hối hả khiến nàng không có cách nào nghỉ ngơi cho tốt. Căn nhà gỗ nhỏ ở tầng thứ năm Thần Ma ngục, Trường Thiên đã dựng xong từ trước tối qua rồi, chỉ là nàng vẫn luôn không có cơ hội vào xem nhà mới của nàng.
Tầng thứ năm vốn chỉ có một gian nhà gỗ nhỏ, là chỗ cất hạt giống và thu hoạch của chủ nhân trước đây của Thần Ma ngục. Mà bây giờ bên cạnh linh tuyền, lại có một tòa nhà mới đứng sừng sững. Nhà gỗ nhỏ này là do nàng chặt thông lấy gỗ mà dựng thành, hơn nữa nghiêm khắc chế tác theo bản vẽ yêu cầu của nàng.
Lúc này đã nhìn ra được chỗ tốt của thần thông rồi. Nếu như ở Trung Quốc, xây một căn nhà gỗ như vậy phải cân nhắc vật liệu xây dựng gia công, thiết kế sắp xếp kết cấu phòng ốc, chèn tầng và làm móng tường, các loại vấn đề thoát nước nhiều vô kể, không phải ngày một ngày hai là có thể dựng xong được. Thế nhưng ở cái thế giới này có rất nhiều thứ lại cứ không theo lý mà ra bài, ví dụ như thần thông, ví dụ như thuật pháp.
Trường Thiên chỉ huy Thần Ma ngục hoàn thành cái công trình nhỏ này. Hắn là khí linh của Thần Ma ngục này, dựng căn nhà này là dựa vào năng lực của bản thân kiện pháp khí này, ngược lại không tiêu hao bao nhiêu thần lực của hắn.
Căn nhà gỗ nhỏ đứng sững trước mặt nàng, mặt ngoài xem ra hơi quê, vì không qua gia công tỉ mỉ, không thể hiện được hoa văn xinh đẹp của gỗ thông, nhưng mà điều này tuyệt không ảnh hưởng đến việc sử dụng của nó. Giá nhà ở Trung Quốc đắt đến chết người, muốn có được một căn nhà của riêng mình thì quá khó khăn, cho nên nàng thiết kế cho bản thân là một căn biệt thự gỗ thô, có bốn gian phòng, hai phòng khách, một phòng tắm, một phòng bếp. Lúc vẽ xong bản thảo trong lòng, bản thân cũng thở dài một hơi. Quả nhiên chịu ảnh hưởng của cuộc sống thành thị quá lâu, ngay cả nhà mới cũng vẽ rập khuôn hình hộp diêm.
Có điều cả tầng không gian này đều là của nàng, nên không cần phải làm cái sân vườn kiểu phương tây gì