Trường Thiên cũng không phải hành động mơ hồ tùy hứng, có lẽ nàng đối với sự bao bọc của hắn vô cùng tín nhiệm. Thế nhưng vì cái gì mà hôm nay nàng cảm thấy hắn có ý muốn trả thù thế? Nàng nghĩ như vậy, hỏa diễm trong lò liền có chút ỉu xìu.Trường Thiên phẫn nộ quát: “Tập trung, nàng muốn cho hai mươi vạn linh thạch thành nước dội lá khoai sao?”
Nàng lại càng hoảng sợ, tranh thủ thời gian thu liễm tâm thần, đưa bàn tay đặt lên trên lò đan. Đan hỏa của nàng còn quá nhỏ, nàng cần thời thời khắc khắc vận chuyển thần lực đến chất dẫn cháy. Sau này tu vi của nàng tăng trưởng, có thể bỏ đi những bước rườm rà này. Giống như Trường Thiên, mặc dù là luyện chế thần đan,cũng chỉ cần đánh ra một cái đan hỏa tiến vào hỏa lô, sau đó là nhàn nhã đọc sách uống trà, còn lại tất nhiên đan hỏa màu xanh sẽ thay hắn hoàn thành.
Nàng nghĩ, cái này có lẽ được gọi là đại đạo chí giản? Khi tu vi đến độ cao thâm, thì làm cái gì cũng đơn giản tiện lợi?
May mắn là dù Tiểu Hỏa của nàng lớn lên có bộ dáng thiếu dinh dưỡng, nhưng vẫn mang nội tình của Thần hỏa màu xanh, lò đan rất nhanh bị cháy sạch,toàn thân phát ra ánh sáng hồng, kêu ra một tiếng như cực kỳ thoải mái.
Nàng không chần chờ nữa, đem dược liệu theo thứ tự cùng phần trăm ném vào lò đan. Luyện chế Hoá Thần đan cần tám mươi mốt vị dược liệu, mỗi một loại nhập lò đều có thời gian và hỏa hầu được quy đinh nghiêm chỉnh, không được phép có một chút sai lầm, nếu không thì chắc chắn sẽ phải luyện lại.
Thần thức của nàng lan tràn tiến vào trong lò đan, kiểm tra biến hóa bên trong, làm như vậy cực kỳ hao tốn tâm lực. Nhưng may mắn, hôm nay nàng đánh bậy đánh bạ mà không ngờ đem “Thấy mầm biết cây” tu luyện có chút cảnh giới.
Ngoại trừ ‘Chân Nhất bí quyết’ Trường Thiên truyền thụ cho nàng “ Thấy mầm biết cây” là hạng nhất. “Thuật pháp vận dụng chỉ là tiểu đạo, người ta nói rằng: Đại đạo ba vạn, trăm sông đổ về một biển. Ta truyền cho nàng biết bản lĩnh Thấy mầm biết cây là có thể chứng minh được thuật của thần đại đạo.”
Đương nhiên cái này nghe thì cũng huyễn hoặc khó hiểu. Nó không có pháp ấn cụ thể, thậm chí cũng không có nói cụ thể trường hợp vận dụng thuật pháp, chỉ nói nghiên cứu cái nhỏ nhặt, râu ria để biết toàn cục. Đơn giản mà nói, cái này là để cho nàng dựa theo ý nghĩa bên trong của vạn vật để tìm ra quy luật, pháp tắc, nhược điểm, thậm chí là tìm ra “Đạo”
Từ khi nàng hiểu được tâm pháp . Ngày qua ngày phỏng đoán, cuối cùng cũng rút ra được cái kết luận: loại tâm pháp này phần lớn là dựa vào cảm ngộ, cơ duyên và tâm tình, không liên quan gì đến cần cù … nói trắng ra đây giống như “ Độc Hồ Cửu Kiếm” phiên bản Dị Giới. Đại khái là không có kiếm thức mà chỉ có kiếm ý.
Trương thiên dĩ nhiên cũng truyền thụ cho nàng không ít bản lãnh và thuật pháp nhưng tâm pháp chủ đạo thì chỉ có một. Nàng cũng hiểu được, hắn để cho nàng luyện Hóa Thần Đan, phần lớn là muốn nàng củng cố cảnh giới, đem Thấy mầm biết cây vận dụng vào luyện đan.
Luyện một quả Hóa Thần Đan tốn ít nhất là ba canh giờ, sáu tiếng thời gian làm việc. Nàng đã luyện đến vị dược liệu thứ sáu mươi sáu rồi, mọi sự đều thuận lợi.Trong lò không có dị biến, mỗi vị dược liệu đều ở trạng thái thích hợp nhất, đan hỏa của nàng cũng rất ổn định, rất tràn đầy.
Trên mặt Ninh Tiểu Nhàn lộ ra khổ sở, thần lực còn tồn trong nội đan không đủ rồi. Nhìn tốc độ hao tổn trước mắt, khi ném dược liệu thứ bảy mươi bảy vào thì thần lực của nàng cũng cạn kiệt và thất bại trong gang tấc. Cả một lò linh dược sẽ hóa thành cặn bã.
Đừng cho rằng nàng đã rất gần thành công. Bởi vì có cái gọi là người đi trăm dặm chỉ được chín mươi chín bước rưỡi, đa số đan sư đều luyện đến thời điểm mấu chốt này thì thất bại. Luyện chế Hóa Thần đan cần điều khiển tinh tế và quá nhiều linh lực, thần thức cũng tiêu hao quá lớn, thường thường tới bước này thì liền không thể tiếp tục được nữa, chỉ có thể ngồi ngậm quả đắng.
Nàng đem ánh mắt cầu trợ nhìn về phía Trường Thiên. Hiện tại biện pháp tốt nhất là phục dụng một viên Bổ Linh Hoàn. Rất nhiều tu sĩ trong tình huống linh lực không đủ đều nuốt vào loại dược hoàn dùng bổ sung linh lực này. Nhưng mà Trường Thiên chưa bao giờ cho phép nàng làm như vậy, bởi vì sau khi sử dụng bổ linh hoàn thì thân thể nàng sẽ có tổn thương, hắn muốn nàng sử dụng tối đa khả năng của mình mà không dùng đến đan dược.
“Mơ tưởng”Hắn không nhìn nàng nhưng lại biết nàng đang suy nghĩ gì, “Cẩn thận mà vận dụng bản lãnh của nàng.Ta đã tính toán qua, dùng thần lực của nàng, hoàn toàn có thể chèo chống đến lúc đan dược được luyện thành. Nếu như kiên trì không được thì do lỗi ở bản thân nàng.”
Nàng khẽ thở dài một hơi, biết được là đừng mơ được bất cứ sự trợ giúp nào của hắn, vì vậy nàng một lần nữa nhắm mắt, thần thức trầm xuống, tinh tế nghiên cứu tất cả trạng thái của các loại dược liệu, rồi chia ra từng nhóm theo nhiệt độ nóng chảy, theo những loại dược liệu hỗ trợ nhau , rồi một lần nữa chờ thời cơ nhập dược liệu vào lò…
Nàng bắt buộc mình phải chính xác như cái máy tính, nàng muốn tận dụng từng giọt thần lực, không được phép nửa điểm lãng phí.
Ninh Tiểu Nhàn đạt đến trạng thái khuếch đại thần thức, nàng phảng phất như dung thân vào trong lò, nơi các loại linh dược va chạm cùng nhau phản ứng. Nàng có thể nhìn thấy mỗi loại dược liệu biến thành tro, chỉ có những linh túy được lấy ra, cùng với các linh túy khác kết hợp chặt chẽ với nhau.
Nàng đặt bàn tay lên trên lò đan, điều chỉnh thần lực phát ra từng chút một, toàn tâm toàn ý mà nuôi dưỡng đan hỏa đang nẩy lên, khiến nó duy trì chính xác hỏa hầu tốt nhất. Đây là chuyện muôn vàn khó khăn, bởi vì thời khắc này cùng nháy mắt tiếp theo hỏa hầu của đan hỏa có thể kém mấy phần.
Bởi vì thần thức tiêu hao quá lớn, sắc mặt nàng ngày càng trở nên tái nhợt, trên trán và sau lưng mồ hôi chảy xuống ròng ròng ….nàng không nhớ nổi mình chảy mồ hôi từ lúc nào. Nhưng bây giờ, nàng điều động tất cả năng lượng mà mình sở hữu đi luyện chế đan dược, không để dư một phần để bảo vệ thân thể.
Không biết từ lúc nào,Trường Thiên cũng để chén trà xuống, lẳng lặng nhìn cử động của nàng.
Một vị thuốc cuối cùng bỏ vào trong miệng Cùng Kỳ chính là Xà Thiệt thỏa. Đến đây, chín chín tám mươi mốt vị thuốc rốt cục cũng nhập lò. Chỉ cần chống cự qua thời khắc cuối cùng này,