Edit: VietAnh
Beta: Tiểu Tuyền
Nàng được mát xa bởi công phu cao cấp, thủ pháp này vẫn tốt như vậy. Ninh Tiểu Nhàn thật sự quá mệt mỏi, rốt cuộc không chống cự được cơn buồn ngủ kéo đến, yên ổn chìm vào mộng đẹp.
Chỉ chốc lát sau, nàng liền truyền ra tiếng hít thở như có như không. Từ ngày học thành thần thông đến nay, hơn phân nửa giấc ngủ của nàng được thay thế bằng vận công và điều tức, nhưng biện pháp tốt nhất sau khi thần hồn bị tiêu hao kịch liệt là thư thả ngủ một giấc. Vô luận là phàm nhân hay tu sĩ, giấc ngủ là biện pháp khôi phục thần hồn tốt nhất.
Chân Nhất bí quyết vẫn chậm chạp vận hành vững vàng trong cơ thể nàng. Pháp quyết thần kỳ này có thể đồng thời nuôi dưỡng thần hồn của nàng, chỉ là tốc độ chậm một chút. Trường Thiên đem thần lực của mình chuyển đến trong cơ thể nàng, làm cho Chân Nhất bí quyết có tác dụng nhanh hơn.
Hôm nay nàng dung luyện Hóa Thần đan, biểu hiện tốt vượt qua dự liệu của hắn. Hắn vốn tưởng rằng, cho dù có lò đan Cùng Kỳ tương trợ, nàng ít nhất cũng phải thất bại ba bốn lần mới có thể nắm giữ bí quyết trong đó, đâu ngờ nàng hành động một lần đã thành công, không gây ra thất bại chứ? Xem ra ở Vân Hải và sông Huỳnh, nha đầu này có ngộ tính rất tốt, đây chính là thiên phú, ngày hôm nay luyện đan, đã chứng minh sự kiên trì mười phần của nàng, cả hai cái này đúng là phẩm cách quan trọng nhất của tu sĩ tu tiên.
Hắn vẫn một mực không nói cho nàng biết, đối với tu sĩ nhân loại mà nói, luyện chế ra Hóa Thần đan, nếu không phải tu sĩ Luyện Hư kỳ thì không thể nào luyện ra. Tất cả tu sĩ dưới Luyện Hư kỳ, ngay cả ý nghĩ luyện đan dược này cũng không có. Đây mới chính là nguyên nhân thực sự khiến cho Hóa Thần đan trở lên quý giá. Nếu thế nhân biết rõ, nàng lấy độ tuổi chưa tới hai mươi, với tu vi Đại Thành Kỳ tiến hành luyện đan một cách nghịch thiên, chỉ sợ đem nàng xem là yêu nghiệt?
Thành công của nàng phần lớn liên quan đến thần lực của Trường Thiên và đan hỏa đẳng cấp cao, nhưng chính nàng là người khống chế thủ pháp luyện đan, vận dụng Thấy Mầm Biết Cây, nên không thể phủ nhận công lao.
Đáng tiếc trong miệng Trường Thiên, thành công của nàng như là thiên kinh địa nghĩa, vì vậy sau khi luyện thành, nàng chỉ có vui mừng mà không có đắc ý.
Trường Thiên lẳng lặng nhìn nàng, không tự giác mà ôm nàng càng ngày càng chặt, như muốn đem nàng hòa nhập vào trong thân thể. Đối mặt với dung nhan đang ngủ say hắn thấp giọng nói: “Đừng để ý tới bọn hắn.”
Ninh Tiểu Nhàn vô thức mà giãy giãy, Trường Thiên thoáng buông lỏng nàng ra, vuốt nhẹ mái tóc đen ướt sũng trên vầng trán trắng nõn, khẽ hôn xuống. Một mảng mồ hôi liền nuốt vào trong miệng, dư vị lưu lại thật lâu, hắn lẩm bẩm nói: “ Không thúi đâu.” Dường như Ninh Tiểu Nhàn ở trong mộng nghe thấy, nàng mấp máy môi, thay đổi tư thế, đem mồ hôi cùng tro lò còn sót lại trên người đều cọ lên trên hắc y của hắn.
Cùng Kỳ co lại trong góc nhịn cười. Cố gắng để cho chính mình như không thấy gì. Nếu nó dám đánh vỡ không khí lúc này. Nó cũng không dám tưởng tượng Thần Quân sẽ trừng phạt nó như thế nào.
Một giấc này, giằng co trọn vẹn hai canh giờ nàng mới tỉnh lại do bị đánh thức.
Giọng nói của Đồ Tẫn truyền đến: “Thần Quân đại nhân, ba nữ đệ tử Triều Vân Tông đến tìm Ninh Tiểu Nhàn. Ba canh giờ trước các nàng đã đến một lần rồi, nhưng bị ta ngăn cản trở về. Lúc đến các nàng đã nói rõ nếu không thấy người sẽ không chịu đi.”
Trước đó vì sợ bị quấy nhiễu, Trường Thiên đã phong bế ma nhãn, không cho tin tức ngoại giới truyền vào, bây giờ nhìn nàng thanh tỉnh mới cho Đồ Tẫn thông báo tình huống bên ngoài.
Bây giờ đã là giờ tuất rồi. Bởi vì muốn xem lễ đại điển được tổ chức vào sáng sớm, đa số tu sĩ đều trở về chỗ của mình vận công tĩnh dưỡng cho ngày mai. Giờ phút này nàng không ở trong lầu, quả là có chút quái dị.
Ninh Tiểu Nhàn mở ra hai mắt sương mù, ngẩn người rất lâu mới đem tin tức trong lời nói của Đồ Tẫn tiêu hóa hoàn toàn.
Những nữ nhân kia vì Quyền Thập Phương đã đánh đến cửa rồi hả?
Hiện tại nàng đang nằm trong ngực Trường Thiên, thoải mái đến nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn động. Đám nữ nhân kia vì cái gì lại đến phiền nàng? Đại khái thần sắc trong mắt nàng vô cùng rõ ràng, Trường Thiên giữ lấy cằm của nàng , đưa đến một nụ hôn triền miên, ôn nhu không thể tả. Chờ thời điểm hắn buông ra, nàng không nhịn được mà muống mở lớn miệng hô hấp.
“Đừng để ý đến họ.” Hắn thấp giọng hỏi nàng: “Hiện tại cảm giác như thế nào?”
Ninh Tiểu Nhàn liếc xéo hắn: “ Vốn chỉ choáng váng đầu, chàng hôn ta xong, ngược lại đã chóng mặt hơn rồi.” đầu nàng có chút to ra rồi, đại khái là di chứng do thần hồn sử dụng quá độ, nhưng mà thân thể cũng đã không đáng ngại, thần lực trong nội đan cũng dồi dào.
Nàng dùng đôi mắt to tròn, hắc bạch phân minh mang theo xấu hổ e sợ mà ôm lấy hắn thì phải trả giá thật nhiều. Trường Thiên nghĩ vậy liền ôm lấy bờ eo thon của nàng, đem giai nhân trong ngực thả lên trên giường Hắc Thạch, cúi người đè lên, đồng thời cũng không quên ném Cùng Kỳ đang trừng to mắt xem cuộc vui vào trong vườn nhỏ.
Lại có tới mấy mặt trời vây quanh nàng. Nhớ tới ánh mắt của Quyền Thập Phương nhìn nàng, nhớ tới Mịch La đối với nàng…, trong nội tâm Trường Thiên nghẹn một ngọn lửa, lúc này liền muốn hung hăng mà khi dễ nàng, hết lần này đến lần khác tiểu nha đầu này một chút cũng không sợ hãi, cười khanh khách hai tiếng, đưa bàn tay mảnh khảnh phủ lên thân thể của hắn. Tiếng cười kia như lông vũ gãi trong lòng của hắn, lập tức đốt lên ngọn lửa, hắn phải mạnh mẽ đè nén nhiệt tình.
Hắn hôn nàng thật sâu, bắt buộc cái lưỡi mềm mại của nàng cùng hắn chơi đùa, trong tay lại không có nhàn rỗi kéo vạt áo trên thân của nàng. “Roẹt” một tiếng xé thành hai nửa, lộ ra ô lân bảo giáp mặc ở bên trong. Trong đầu Ninh Tiểu Nhàn đang hỗn loạn, nghe được tiếng vang liền trợn mắt, nhịn không được kinh hô một tiếng, lại bị hắn lập tức dùng lưỡi ngăn lại một nửa trong cổ họng.
Lần trước hắn xé rách y phục của nàng là thật lâu trước kia rồi.
Ô Lân bảo giáp vốn là da rắn Ba Xà biến thành, chỉ cần một ngón tay của hắn thì cái bảo giáp này liền ngoan ngoãn trượt xuống thân thể của nàng. Ninh Tiểu Nhàn bình thường đem bảo giáp mặc trên người, cho nên lúc này trên người chỉ còn một kiện áo buộc ngực màu đen. Cái này hắn đã thấy nhiều lần rồi, thò tay vuốt vuốt, không thích cảm nhận như vậy, liền tiện tay kéo đứt rồi vứt qua một bên.
Không có