Edit: Leticia
Beta: Tiểu Tuyền
Nó thở ra một hơi dài, không chút thương hương tiếc ngọc nào nắm Thạch Quý San trên mặt đất lên, há mồm cắn xuống cổ nàng! Đen đủi kéo dài hai ngày cuối cùng kết thúc. Hiện tại, giờ dùng cơm tuyệt vời đã đến rồi.
Đúng lúc này, hết lần này tới lần khác trên bầu trời truyền đến một tiếng gầm: “Yêu nghiệt, lui về phía sau!” Một đạo ánh sáng xanh xoay quanh mà xuống, thẳng đến trên đầu Qua Thẩu.
Nếu Bức yêu xui xẻo muốn hút được một ngụm máu, chính nó sẽ rớt đầu trước, cho nên vội vàng bay ra bên cạnh một khoảng. Chỉ thấy một tu sĩ áo xanh rơi xuống cạnh Thạch Quý San, đạo ánh sáng xanh quanh quẩn bên người hắn, thỉnh thoảng dừng lại, mới để cho mọi người tại đây nhìn ra đây là một cái chày ngọc.
Ninh Tiểu Nhàn giương lông mày lên. Người này nàng nhận ra được, chuyện này có lẽ còn có chuyển cơ!
“Đây là đệ tử đắc ý của Đại trưởng lão truyền công phái Xích Tiêu, Trì Tố, tu vi Trúc Cơ trung kỳ.” Nàng giới thiệu cho Trường Thiên và hai con Tiểu bức yêu nghe. Trì Tố làm người không tệ, trên chân núi nàng cũng đã gặp vài lần, biết người này làm việc hết sức thật tình. Xem ra, phái Xích Tiêu rất coi trọng lời nhắn của Quyền Thập Phương, phái Trì Tố tới trấn thủ huyện Tứ Bình. Hắn lại tới trùng hợp như thế, vừa lúc cứu mang Thạch Quý San.
Qua Thẩu cảm thụ rất bén nhạy, lập tức từ hơi thở đã đoán được tu vi của tu sĩ này còn hơn Thạch Quý San, hơn nữa thân thể khoẻ mạnh, pháp khí kiện toàn. Nếu như chính nó ở thời kỳ toàn thịnh, chưa chắc không có lực đánh một trận, nhưng bây giờ nó bị thương nặng, lại hao tổn cùng Thạch Quý San hơn nửa ngày, cũng đã là nỏ mạnh hết đà.
Trì Tố ngự pháp khí tới truy kích nó, mặc dù thân thủ Qua Thẩu nhanh nhẹn, nhưng thương thế trên người nó càng ngày càng nặng, yêu lực chống đỡ hết nổi, rốt cục bị chày ngọc nhìn đúng cơ hội, trùng trùng điệp điệp đánh vào hậu tâm, khiến nó phun vài ngụm máu đen ra ngoài.
Trì Tố từ trong lòng ngực mình móc ra thiên lưới sư tôn luyện chế, chuẩn bị bắt nó lại. Kiện pháp khí này một khi được vung ra, lấy xu thế thiên la địa võng vây quanh địch, ít có người có thể phá vòng vây ra.
Nhưng Qua Thẩu thoáng nhìn, bằng bản năng biết muốn hỏng bét rồi, đột nhiên hét lớn một tiếng, chạy về phía tây. Nghĩ đến vất vả hơn nửa ngày, con mồi lại để cho người khác cứu đi rồi, trong lòng nó buồn bực đến muốn ói ra vài búng máu nữa. Nhưng so sánh tình thế người mạnh ta yếu, lúc này không đi, sợ rằng sau này sẽ không đi được nữa.
Tốc độ nó chạy trốn, đúng là nhanh như điện chớp, cơ hồ chỉ có một đạo ánh sáng vàng xẹt qua, Trì Tố mới ngây người một lúc, cũng đã không đuổi kịp rồi. Hắn quay người đi thăm dò nhìn thương thế của Thạch Quý San, lại thấy vai trái nàng bị yêu quái nắm đã bị sưng lên, vết thương chảy ra dịch màu xanh nhạt, hiển nhiên trúng độc không nhẹ. Mắt thấy yêu quái chạy xa, khách quý Triều Vân Tông còn đang hôn mê bất tỉnh, vô luận như thế nào hắn cũng không dám bỏ lại Thạch Quý San đuổi theo Qua Thẩu.
Hắn dậm chân, không thể làm gì khác hơn là ôm lấy Thạch Quý San, bay về phương hướng núi Xích Tiêu.
Bạch Cảnh nói: “Qua Thẩu vận dụng bí pháp của tộc ta. Nó dùng máu huyết bổn mạng thúc dục thuật Thuận gió, chạy trốn nhanh hơn bình thường nhiều lắm. Nhưng pháp thuật kia cũng tổn thương thân thể, hiện tại nó nhất định rất hư nhược.”
Suy yếu sao? Náo nhiệt nơi này đã xem xong rồi, nàng mang theo hai Tiểu Yêu rời khỏi hiện trường, trong đầu vừa nghĩ kế sách.
Dù Qua Thẩu suy yếu nữa, cũng không phải là người mà nàng một người một ngựa có thể đối phó được . Nếu nói lạc đà gầy còn hơn ngựa lớn, thì đối với một yêu quái Hóa Hình hậu kỳ mà nói, hắn chỉ cần vươn ra một đầu ngón tay là có thể ăn chết nàng, cho dù có thêm hai con Tiểu bức yêu nữa, phần thắng cũng rất nhỏ.
Nhưng thời gian cấp bách. Sau khi Trì Tố sư huynh đưa Thạch Quý San đến phái Xích Tiêu, tất nhiên có sư trưởng tiếp nhận trị liệu thương thế của nàng. Sau đó, hắn có thể rảnh tay tới đuổi giết Qua Thẩu rồi. Mặc dù tên của vị Trì Tố sư huynh này được đặt nghe có vẻ thú vị, nhưng cũng không phải là người ăn chay đấy, trong người cũng có công phu chân thật.
Phải làm như thế nào cho phải? Trong nháy mắt trong đầu nàng đổi qua bảy tám biện pháp, đều bị nàng nhất nhất bác bỏ. Cơ hội chỉ có một lần, bỏ lỡ thì không khả năng thành công nữa. Nếu để Trì Tố bắt được Qua Thẩu, phía sau sẽ không còn chuyện gì để nàng làm nữa.
Sau khi Qua Thẩu dùng bí pháp của bức yêu tộc, lấy máu huyết thúc dục thuật thuận gió thoát đi, chạy non nửa khắc mới ngừng lại được. Tu sĩ kia không đuổi theo, chắc là đang xử lý thương thế của Thạch Quý San đi. Trên móng vuốt của Thanh Dực bức yêu có độc hủ hóa, người trúng loại độc tố này sẽ ở trong mười canh giờ từ từ hóa thành bãi máu, cần sớm được trị liệu.
Qua Thẩu dừng lại thân hình, chống người vào đại thụ bên cạnh. Một kích chày ngọc của Trì Tố đả thương nặng phổi của nó, hiện tại ngay cả việc nó thở gấp thêm mấy hơi cũng giống như phá vỡ cái rương, vang lên hồng hộc. Hai ngày này là điển hình của việc trước khi ra cửa không xem hoàng lịch, làm việc gì cũng không thuận, đường đường yêu quái Hóa Hình hậu kỳ, bị chuyện xui liên tiếp đả thương căn bản. Cho dù nó vốn có yêu lực hùng hậu, hiện tại cũng đã bị ép đến tình trạng đèn cạn dầu rồi, chỉ dùng một chút máu huyết, cũng cảm thấy trong lòng hụt hơi, trước mắt biến thành màu đen.
Thiên chất của nó tốt hơn nhiều so với bức yêu tộc bình thường, lúc này cảm thấy hai ngày qua nhiều loại chuyện rất kì lạ, tựa hồ trong tối có người đang tính toán nó, đối nghịch cùng nó. Hiện tại nó không rảnh cũng không còn sức lực đi suy nghĩ nhiều, chỉ đợi sau khi dưỡng tốt thương thế, rồi từ từ suy tính.
Phía trước từ từ có một lão tẩu đi tới, vừa mới ngẩng mặt lên nhìn, thấy dưới tàng cây đứng một con yêu quái, sợ đến xoay người bỏ chạy. Hiện tại Qua Thẩu hiện ra nguyên hình, mặt vàng răng nanh, khóe miệng chảy máu, cánh tay phải còn bị chặt đứt một đoạn, mười phần mười tạo hình kinh điển yêu quái gặp rủi ro, lão tẩu này nhìn không bị làm cho sợ đến chạy trốn mới là lạ.
Hai mắt Qua Thẩu tỏa sáng, lắc mình mấy cái vọt tới trước mặt lão tẩu, một phát bắt được lão tẩu, rồi hắn đưa vào trong miệng mình. Lúc thể lực hắn ở thời kì toàn thịnh, chỉ cần một lần tung nhảy là có thể ngăn ngừa đường đi của lão tẩu, tình trạng như bây giờ, ở giữa còn muốn tụ lực hai ba hồi mới được.
Thời điểm bức yêu tộc dời về phía đông, nó định ra quy củ với tộc nhân là chỉ uống máu, không giết người. Nhưng bây giờ