Màn 02
Sập!
Sehun trong bộ vest sang trọng bước ra khỏi chiếc sedan trong bãi đậu xe của công ty.
Anh khéo léo kẹp điện thoại giữa tai và vai.
Vừa tỉ mỉ cài khuy măng sét(*), anh vừa sải những bước dài về phía tòa nhà.
[(*) khuy măng sét là cái cài tay áo sơ mi của mấy quý ông á ]
Thư ký Tak đã đợi cấp trên của mình ở thang máy từ trước liền đưa cho Sehun một chiếc cặp.
Sau đó, cậu ra hiệu cho Sehun đi thang máy mà cậu đã ấn nút đi lên từ trước.
Nhanh chóng bước vào thang máy, Sehun thoáng lắng nghe người ở đầu dây bên kia trước khi trả lời một cách gay gắt: "Nếu đã vội như thế thì anh nên gửi nó cho nhóm kiện tụng ấy.
Tôi ít khi xử lý mấy vụ kiện tụng lắm."
"Theo tôi biết thì thi thoảng anh cũng thụ lý mấy vụ kiện cho những khách hàng mà cậu đã tư vấn mà.
Cậu không thể giúp tôi sao?" người bên đầu dây bên kia cầu xin.
"Đó là lý do tại sao anh nên tìm kiếm luật sư của mình một cách khôn ngoan ngay từ đầu.
Tôi hỏi nhé, khi đến tiệc buffet thì anh có ăn tất cả các món ở đó không? Cái cơ bản nhất là bắt đầu với những món đắt tiền và ngon nhất đấy."
Khách hàng đầu giây bên kia là giám đốc đại diện của một công ty bán dẫn, người này vướng vào một vụ kiện dân sự trong quá trình đầu tư và xây dựng danh mục đầu tư của mình.
Ông ta đã thua khá nhiều trong phiên tòa đầu tiên sau khi ông ta thuê luật sư của một công ty khác, có quy mô gần bằng Doguk.
Vì Sehun từ chối nhận cuộc gọi của vị khách hàng này, nên chắc hẳn ông ta đã rất lo lắng vì và liên tục cử người đến quấy rầy Sehun suốt mấy ngày qua.
Lúc này, Sehun đang rất hòa nhã lắng nghe ông ta kể lể.
Tuy nhiên, dường như Sehun không quan tâm chút nào tới ông ta ngay cả sau khi đã bắt máy, vì vậy người đàn ông đầu dây bên kia bắt đầu tỏ ra tuyệt vọng.
"Cậu biết rằng tôi muốn thuê bên cậu ngay từ đầu đúng không? Tôi cũng đã liên hệ với cậu.
Nhưng giám đốc bên kia và vợ của hắn có quan hệ với bên cậu, vì vậy với tư cách là một doanh nhân tôi nghĩ mình nên giữ chút hòa khí.
Tôi nghĩ giờ thì tôi biết con đường nào nên đi rồi.
Tại sao chúng ta không gặp nhau nhỉ?Làm ơn luật sư Kang."
Sehun cau mày vẫy tay với thư ký Tak.
Cậu thư ký đưa lịch trình đã chuẩn bị sẵn cho Sehun và chỉ ra ngày phù hợp nhất để hai bên có thể gặp gỡ.
Sau khi check qua, Sehun trả lời, "Được rồi vậy gặp nhau vào cuối tuần đi.
Vui lòng đến công ty tôi lúc 12 giờ, thứ 7 tuần này.
Tôi sẽ sắp xếp một cuộc họp vào lúc đó.
Ông cần gửi trước cho tôi tất cả các tài liệu của mình, bao gồm các tài liệu đã được chia sẻ và những tài liệu được ưu tiên—có nghĩa là tất cả bằng chứng và các tài liệu khác của ông về các tình tiết mà ông đã giấu kín tòa án.
Tôi cần biết mọi thứ về cách ông tích lũy tài sản của mình.
Nếu thiếu bất kỳ tài liệu nào, tôi xin phép từ chối đại diện cho ông."
"Tốt thôi tốt thôi.
Tôi tin anh, luật sư Kang.
Tôi có nên cử ai đó mang tài liệu đến không?"
"Tất nhiên rồi.
À, nếu ông gọi cho tôi ba lần mà tôi không trả lời, thì đừng gọi lại.
Điều đó có nghĩa là tôi đang cố tình phớt lờ ông chứ không phải là tôi không thể tiếp nhận chúng.
Tôi làm điều này cho ông bởi vì ông đã tìm đến tôi ngay từ đầu.
Tôi cúp máy đây,"
Sehun lạnh lùng nói, rồi nhanh chóng cúp máy và ném điện thoại cho thư ký.
Thư ký Tak bắt lấy nó một cách khéo léo và nói, "Ông ấy đã khá cao tuổi rồi, vì vậy một bữa trưa ở Hanwoo sẽ rất phù hợp ạ."
"Cứ làm những gì cậu thấy hợp lý.
Các tài liệu được đề cập có thể sẽ được giao trực tiếp cho chúng ta vào tối nay, vì vậy làm ơn sắp xếp chúng thành các phần dễ đọc và để chúng trên bàn của tôi trước trưa mai.
Ngoài ra, hãy mang cho tôi biên bản phán quyết gần đây về vụ án vào trưa nay.
Tìm một cộng sự có thời gian rảnh để in ra các tiền lệ đi."
"Một cộng sự có thời gian rảnh rỗi? Liệu công ty của chúng ta có ai đang rảnh rỗi không? Ý tôi là trừ một người.."
Sehun biết rất rõ ý của thư ky Tak rồi vặn lại, "Không phải tên Do Yoonshin.
Tìm ai đó trong số cấp dưới của team khác ấy.
Nếu không có, thì cần sử dụng một thực tập sinh là được."
"Anh còn không tin tưởng luât sư Do bằng một thực tập sinh ấy ạ?" À, đúng rồi.
Liên quan đến cậu Do thì đây ạ.
Tài liệu này có thông