No Moral (Không Đạo Đức)

100: Kẹo Thạch Tan Chảy


trước sau


Sehun kia kiểm tra đồng hồ và nói: "Giờ này khó mà đi đâu được rồi."
"Có? Hay không?" Yoonshin tiếp tục hỏi.
Sehun lắc đầu, nhìn Yoonshin tự hỏi tại sao cậu lại trẻ con như vậy.

Yoonshin cảm thấy lương tâm cắn rứt một chút nên cậu lùi lại một bước.

"Vậy thì, anh mua cà phê cho tôi ở trước tòa nhà của chúng ta đi."
"Được thôi."
"Có phải anh đến vì nhớ tôi không?"
Sehun im lặng khi anh vặn tay lái đổi làn đường.

Đôi môi anh mím lại rồi tách ra trong sự do dự.

Khi Yoonshin cảm thấy muốn chạm lên đôi môi ấy để cảm nhận nhiệt độ của anh thì Sehun đột nhiên giật mạnh cà vạt của cậu.
"Ưmm..." Yoonshin rên rỉ.
Đầu của cậu bị kéo mạnh gần phía ghế lái với đôi mắt mở to vì quá bất ngờ trước sự việc vừa xảy ra.


Sehun đang lái xe nên Yoonshin không dám giãy giụa vì sợ gây nguy hiểm cho cả hai.

Yoonshin ngồi bất động một chút, ngay khi dừng lại ở đèn giao thông, Sehun liền ghé vào đôi môi của cậu.
Môi anh áp chặt vào môi Yoonshin một cách ướt át nóng bỏng.
Yoonshin lau môi theo phản xạ vì quá ngạc nhiên.

Sehun có chút bực bội nên đã cúi xuống để nụ hôn càng sâu hơn.

Đầu lưỡi của anh lướt vào giữa đôi môi của Yoonshin, chạm vào những chiếc răng đều đặn của cậu rồi rời đi.
Sau đó Sehun tiếp tục lái xe như thể không có chuyện gì xảy ra.

Phản ứng bằng cơ thể của Sehun dễ hiểu hơn nhiều so với những lời nói của anh.

Yoonshin cảm thấy phấn chấn với cảm giác rằng người kia đang muốn có cậu.

Cậu ngại ngùng nói, "Đáng lẽ anh chỉ cần dùng từ ngữ thôi.

Anh đang lái xe mà, sẽ nguy hiểm đấy ạ."
"Vì lợi ích của ai, hửm?"
"Anh đã nói tôi là con tin.

Nên anh cần phải giữ cho tôi sống sót chứ."
"Tại sao tôi phải làm thế với một người đã nói sẽ không thích tôi trước nhỉ?" Sehun khá khó chịu về những gì Yoonshin đã nói trước đó, vì anh ghét cảm giác là kẻ thua cuộc.

Anh đã trừng phạt cậu bằng cơn mưa nụ hôn sau khi cậu nói điều ấy rồi, nhưng hình như vấn chưa đủ nên anh đã nhắc lại điều đó.
Yoonshin nghĩ lại liền cảm thấy có chút đáng yêu nên cậu đã cười khúc khích.

Niềm vui cứ thế trào dâng từ tận đáy lòng và cảm giác choáng váng mà cậu có như giọt nước chuẩn bị tran ra khỏi cốc.

"Điều đó áp dụng trong bối cảnh khác ạ." Yoonshin trả lời.
"Cậu đã rất kiên quyết khi nói điều đó đấy."
"Điều này có thể giải quyết dễ dàng nếu anh nói thích tôi trước."
"Tôi có thể thích cậu, nhưng cậu có thể chẳng bao giờ đáp lại tình

cảm ấy."
"Điều đó sẽ không xảy ra đâu ạ."
"Thật sao? Vậy thì chắc chắn cậu đã thích tôi rồi nhỉ.
Khi nghe câu trả lời điềm tĩnh đó, Yoonshin chợt nhận ra rằng cậu đang bị người kia bẫy rồi.

"Khoan đã.

Anh sẽ coi như là tôi sẽ là người nói thích trước chứ gì? Tôi sẽ không mắc sai lầm đến lần thứ hai đâu nhé."
Sehun không phủ nhận mà chỉ nhún vai.

Yoonshin nhìn anh rồi quay đầu lại, thực hiện quyền im lặng của mình.

Cậu nhìn theo những đường nét và hình ảnh phản chiếu mờ nhạt của Sehun trên cửa kính xe.
Khi ở bên Sehun, Yoonshin cảm thấy trái tim mình bình yên trở lại dù những căng thẳng kia chưa hề có một lời giải đáp.

Cậu rất muốn hiểu nhiều hơn về Sehun và mong rằng mối quan hệ của cả hai sẽ trở nên thoải mái hơn.


Cậu rất thích khoảng thời gian ở bên Sehun.

Và hôm nay cậu đã rất vui khi thấy anh đến đón mình.

Tim Yoonshin đập loạn nhịp khi biết rằng Sehun không quên rằng cậu đã nói muốn gặp anh sau khi tan làm, muốn anh xuất hiện trước mặt cậu.

Khi Sehun hôn cậu, tim cậu lại bắt đầu đập loạn xạ, cậu cực kỳ biết ơn vì thời gian mà anh đã trao cho mình.

Trái tim Yoonshin như choáng ngợp khi biết mình là người đầu tiên đặt chân lên mảnh đất màu mỡ mà Sehun đã chăm sóc và chỉ giữ cho riêng anh.
Yoonshin từ từ đưa tay lên chạm vào môi mình.

Cảm giác của đôi môi Sehun còn vương vấn ở đây này, tại sao nó lại mềm mại thế nhỉ?
- aaaaaaaaa cứu tui cứu tui-- tui cực kỳ khao khát có nhà xb hoặc bạn nào chuyên edit hoặc dịch mượt để hoàn thành bộ này á mn ơi, huuu tui khum giỏi dịch và edit nên có khi đọc lại thấy hơi cứng á, nội dung truyện vì thế mà cũng bị giảm đi huu, anh Sehun là ng chưa từng yêu đương, cô đơn lúc nào cũng phòng thủ.

Ban đầu đọc truyện mình đã từng ghét anh vl tại mỏ anh hỗn, tưởng báo lắm cơ mà không, đọc hết mới thấy yêu anh vll, yêu cực kỳ luôn á--.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện