"Xin lỗi, nhưng em đã cố gắng hết sức..." Yoonshin bắt đầu, nhưng Sehun liền cắt ngang
"Tất nhiên là em đã làm thế—cho nạn nhân."
"Em cũng đã tính đến vị trí của khách hàng rồi mà.
Em không thể khiến anh tin em nhưng đó là sự thật ạ."
Sehun thở dài.
"Tôi thực sự có thể để mặc cho em xử lý công việc sao? Đây là một trường hợp nhỏ thôi, nhưng những vụ án của tôi lại ở một level khác đấy."
"Em có thể làm được.
Em sẽ chứng minh cho anh thấy em có thể làm được điều đó ạ."
Yoonshin hiểu Sehun muốn ám chỉ rằng bất kể quy mô của vụ án có lớn hay nhỏ như thế nào đi chăng nữa thì thái độ của Yoonshin sẽ không thay đổi, cậu luôn đứng về phía nạn nhân.
Tuy nhiên, thay vì nói điều đó và biến bầu không khí giữa cả hai trở nên căng thẳng thì anh đã kìm mình lại.
Sehun không muốn lãng phí thời gian của cả hai theo cách đó.
Sự lảng tránh này khiến Yoonshin thực sự nhận ra rằng cậu và anh đang hẹn hò với nhau.
Sehun nhìn cậu một lúc rồi bình tĩnh nói, "Tiền bối Song không muốn bị bẽ mặt.
Cô ấy giả vờ là một người dễ tính, nhưng đến những thời điểm quan trọng thì cô ấy còn lạnh lùng hơn tôi rất nhiều."
Yoonshin ngẫm nghĩ về lời khuyên của Sehun rồi dừng lại, cậu cảm thấy có gì đó không ổn.
"Vậy là anh đã gọi cô ấy là tiền bối nhỉ."
"Có vấn đề gì với điều đó sao?"
"Cô ấy thân với anh như thế, vậy mà anh lại nói với em rằng cô ấy là kẻ bất cứ lúc nào cũng có có thể quay lưng lại, rồi anh còn hỏi em và cô ấy đã ngủ với nhau hay chưa.
Chính xác thì anh muốn hẹn hò với ai vậy hả?"
Yoonshin mong rằng Sehun sẽ phớt lờ câu hỏi của cậu hoặc trả lời một cách mơ hồ như anh vẫn thường làm.
Sehun thường không hoan nghênh việc người khác quan tâm đến đời sống cá nhân của mình, thế nhưng hôm nay mọi chuyện đã khác.
Sehun nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu của anh qua tấm kính đầy suy tư.
Như thể vẫn chưa đủ, anh còn chống tay lên cằm và cần thêm thời gian cho câu trả lời của mình.
Yoonshin lặng lẽ chờ đợi anh và nhấp nháp ly nước quá ngọt của mình.
"Tôi thích khi những nụ hôn có vị ngọt ngào." Khi nhớ lại những lời mơ hồ đó, trái tim Yoonshin lại bồi hồi biết bao.
Ly nước này chẳng hề theo ý cậu nhưng cậu lại bắt buộc phải uống nó.
Khi Yoonshin chấm nhẹ khăn ăn lên môi một cách vô thức, Sehun cuối cùng cũng nói "Tôi không biết cảm giác đó sẽ như thế nào – cảm giác tin tưởng một ai đó ấy."
Kang Sehun mà Yoonshin