Bà cụ Tống sống ở cái dinh thự này được tiếp đón nồng nhiệt như người nhà,bà cụ cảm thấy vợ chồng Đoàn gia rất tốt,nên bà cũng mong muốn cháu của mình lọt vào ngôi nhà này
Cuộc nói chuyện căng thẳng không hồi kết,Đoàn Khả Nhiên cũng biết ba mẹ khó xử vì chuyện của anh hai mình! rõ ràng thời buổi này còn có chuyện hứa hôn?thật cổ lỗ sĩ
Đoàn Khả Nhiên chen vào"mẹ à con đói rồi,thưa cụ cụ muốn thử tay nghề của cháu không ạ,tuy cháu là người nổi tiếng nhưng nấu ăn không tệ đâu ạ"
Bà cụ có vẻ rất thích vì được hỏi ý nhưng vì sự thanh cao vốn lớn nên cố giả vờ nhăn nhó "ta không thèm!ta chỉ muốn thấy cảnh có cháu để bế thôi "
Đoàn Khả Nhiên lắc đầu nhún vai"vậy con xin phép về phòng "
Mọi người cũng chào cụ Tống rồi lánh mặt!trong căn nhà này từ khi hai người đó dọn đến làm khách thì không một tiếng cười nào cả….
Đoàn khả Nhiên không biết Vương Thừa Nhi bị thương nên nghe Đoàn Phu nhân nhắc là đang nằm tầng trên thì cô cũng muốn thăm!
Đoàn Khả Nhiên gõ cửa thì bên trong vọng ra tiếng"vào đi"
"Uhm chào cô Rose"
"Đừng ngồi dậy hãy nằm yên đi" Đoàn Khả Nhiên ra dấu hai tay chéo cho Vương Thừa Nhi đừng ngồi dậy
"Chị ổn chứ"
"Uhm!một chút "
"Chị có thể kể cho tôi nghe không?tại sao chị bị như vậy"
"Uhm là tai nạn thôi"
"Chị mau khoẻ để tống cổ nhỏ kia ra khỏi căn nhà này đi,vả lại còn làm trợ lý cho tôi"
"Ơ?"Vương Thừa Nhi đặt dấu chấm hỏi thật lớn
"So với người ngoài kia thì chị làm chị dâu tôi vẫn hơn,loại người đó không hiểu sao lại là tiểu thư?vừa nhìn vào đã thấy không tốt chút nào"
Vương Thừa Nhi lần đầu tiên trò chuyện với một người nổi tiếng sao hạng A như vậy!vả lại cảm giác thật dễ thương đâu đây…bình thường ra ngoài không ai biết minh tinh hạng A lại đáng iu và gần gũi như vậy
"Rose người cô nói là Lục Nhã Khanh"
"Cô ta tên Lục Nhã Khanh à?cháu gái mất tích nhà họ Tống mà bao năm nay đang tìm kiếm sao?"
"Bây giờ nên gọi cô ta là Tống Nhã Khanh,….
"
"Mặc kệ cô ta là gì tôi vẫn thích chị hơn nhá" đôi mắt to và mái tóc đen óng xoã một bên làm cho Đoàn khả nhiên càng thêm phần thu hút
"Thôi chị mau dưỡng bệnh rồi mau trở lại làm việc cho tôi đi,tôi sẽ bàn với anh hai"
"Uhm…" tạm chấp nhận trước vậy!!mình đang có mục tiêu để hoàn thành ….
"Cẩn thận cô gái tên Lục Nhã Khanh "Vương Thừa Nhi chỉ biết dặn dò như vậy thôi vì lòng dạ Lục Nhã Khanh bây giờ còn ác hơn cả rắn độc…
….
Đoàn Khả Nhiên vừa ra ngoài thì lại có tiếng gõ cửa vang lên Đoàn Phu nhân nhẹ nhàng đẩy cửa vào
"Con ổn chứ ta muốn nói chuyện với con"
Vương Thừa Nhi vừa nhìn thấy Đoàn Phu nhân thì nước mắt tự tuôn ra như đúng rồi…
"Ấy đứa trẻ ngoan đừng khóc nào,ta biết mẹ con vừa mất…có ta…ta không bỏ rơi con và cháu ta đâu"
Vương Thừa Nhi cũng muốn ngồi dậy nhưng Dư Hy (Đoàn phu nhân)ấn ngực "con cứ nằm"
"Ta muốn hỏi con vài chuyện thôi"
"Dạ"
Bà quệt nước mắt chảy hai bên gò má xuống mang tai của Vương Thừa Nhi"Nhi à,ta cho người điều tra và biết vài chuyện,nhưng vẫn muốn hỏi con cho rõ,con hãy thành thật với ta,ta sẽ làm chủ cho con"
Dư Hy với mái tóc búi kiểu gọn và hai lọn tóc xoăn nhẹ rơi xuống hai bên mép mặt,nhìn rất dịu dàng không cần nói chỉ cần nhìn là cảm mến nhân từ vô độ
"Dạ con sẽ trả lời những gì con biết"
"Ta nên bắt đầu từ