Hạ Ân vừa bước từ phòng tắm ra thì có chút bất ngờ. Mặc Thần sa sầm nét mặt ngồi bên bàn ăn. Trên người hắn đã thay một bộ vest đen sang trọng. Để ý mới thấy lọ thuốc trắng trên tay hắn. Hạ Ân vội vàng chạy tới muốn lấy lọ thuốc. Ai ngờ, Mặc Thần lập tức nhìn cô như muốn giết người.
\- Anh... cái nhìn đó là sao? Tôi đâu có làm hại gì nhà anh mà lại nhìn tôi kinh như vậy?
\- Còn dám nói? Thế đây là thuốc gì?
\- Thuốc tránh thai.
Cái tên này lắm lúc cô không thể hiểu hắn nghĩ gì. Có mỗi hộp thuốc mà cũng gắt cả lên.
Chỉ là, Hạ Ân có suy nghĩ quá đơn thuần. Cô chưa muốn làm mẹ nên tránh thai là bình thường. Còn Mặc Thần thì lại khác, hắn không thể chấp nhận vợ mình không sinh con cho hắn. Chẳng lẽ, hắn đối với cô như vậy mà cô còn không hiểu tâm ý sao? Kể từ khi hắn suýt nữa giết chết cô, hắn đã tự nhủ bản thân rằng phải kiềm chế lại tất cả các hành vi của mình. Cô tự ý bỏ đi, nhắn nhịn. Bị cô lừa gạt, hắn cũng nhịn. Nhưng, hắn không chấp nhận cô không sinh con cho hắn.
Mặc Thần ném lọ thuốc xuống sàn nhà. Vì lọ thuốc làm bằng thủy tinh nên rất dễ vỡ, tất cả thuốc trong lọ đều rơi lăn lốc trên nền đá cẩm thạch. Bây giờ hắn thực sự nhịn quá đủ rồi! Hắn càng dung túng cho cô, có lẽ cô lại càng coi thường thành ý của hắn.
\- Tại sao? Tại sao lại không muốn có thai?
\- Anh bị điên à? Tôi không muốn có thai là không muốn...a....
Hai bả vai của cô bị siết mạnh tới mức đau điếng. Hạ Ân cơ hồ muốn chảy cả nước mắt. Tính tình của Mặc Thần sáng nắng chiều mưa ai mà chiều nổi hắn chứ. Mặc cho cô kêu đau đớn, Mặc Thần hơi buông tay giơ lên bóp chặt lấy chiếc cằm của cô gằn giọng.
\- Không muốn? Được... tôi thành toàn cho em...
\- Anh là có ý gì?
\- Kể từ giờ, em mà dám động vào 1 viên thuốc tránh thai thì tôi sẽ làm cho 1 Hạ gia mất đi 1 phần tài sản. Em càng uống nhiều thì nguy cơ Hạ gia bị phá sản là rất cao.
Từng câu từng chữ được Mặc Thần nói ra đánh trúng điểm yếu của cô. Hạ Ân cắn chặt môi, hai bàn tay nắm thành nắm đấm. Mặc Thần quá thâm sâu và nguy hiểm. Hắn lại dùng thủ đoạn này ép cô mang thai? Hắn đúng là đồ đê tiện!
Đợi đến khi Mặc Thần buông tay, Hạ Ân quay người ngồi vào bàn ăn không thèm để ý tới hắn. Đến việc cô làm mẹ cũng bị hắn kiểm soát như vậy thì chẳng còn gì để hắn kiểm soát nữa. Cô hận bản thân mình hôm qua buông thả mà ngủi lòng cùng với hắn ân ái. Càng nghĩ càng bực bội trong lòng.
Thực ra Hạ Ân năm nay đã 24 tuổi, nhưng suy nghĩ về các mối quan hệ của cô quá đơn giản. Còn Mặc Thần hơn cô gần chục tuổi lại chững chạc và quá trưởng thành. Trong hai người thì phải có 1 người hạ mình xuống mới