Hứa Miểu cùng Giang Nhất Phàm cùng ra ngoài ăn điểm tâm.
Giang Nhất Phàm về nhà, Hứa Miểu đi tìm Đàm Diệu, tham quan phòng công việc mới của cậu.
Xe Giang Nhất Phàm đứng ở đầu hẻm phụ cận, hắn lái xe đưa Hứa Miểu đi đến nơi của Đàm Diệu.
Dọc theo đường đi Hứa Miểu đều trầm mặc không nói, lại cảm thấy bên trong xe quá yên tĩnh, cậu thẳng thắn lấy ra tai nghe mang theo, muốn nghe âm nhạc giải buồn.
Nhưng mà đang cúi đầu lấy tai nghe ra, Giang Nhất Phàm ánh mắt nhìn qua, "Muốn nghe nhạc?"
Động tác Hứa Miểu ngừng lại, lắc đầu, hàm hồ nói: "Chính là cảm thấy có chút ngộp."
"Em có thể mở cửa sổ."
Hứa Miểu hít vào một hơi, không dám tin nhìn về phía hắn: "Đại thần anh điên rồi sao?"
Giang Nhất Phàm đáy mắt hiện lên ý cười nhạt nhẽo, ngữ khí trước sau lại bình ổn: "Là cảm thấy cùng tôi ở chung không tự nhiên?"
Hứa Miểu suy tư một lát, thành thực gật đầu, "Có chút."
"Tiểu Hứa." Giang Nhất Phàm ngưng mắt liếc cậu một cái, "Coi như ở chung giống như lúc trước, không nên nghĩ quá nhiều, thuận theo tự nhiên."
Hứa Miểu im nửa ngày, nói: "Tôi không nghĩ trở lại như trước đây."
Giang Nhất Phàm trầm mặc.
Bên trong xe đặc biệt yên tĩnh, Hứa Miểu nhẹ nhàng mím môi, ngón tay phải vô thức vân vê quần áo, một chút nắm một chút buông.
Một đường đi kế tiếp, Giang Nhất Phàm đều không nói nữa, Hứa Miểu cũng yên tĩnh không nói.
Đi đến địa điểm, Hứa Miểu cảm giác như được giải thoát, cởi đai an toàn, liền muốn mở cửa xe ra rời đi.
Cửa xe bị đóng lại, Giang Nhất Phàm ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ xe, rơi vào trêи người Hứa Miểu.
Hứa Miểu trước sau không quay đầu lại liếc mắt nhìn, dường như trốn tránh tiến vào văn phòng, thân ảnh biến mất ngay trước mắt.
Giang Nhất Phàm thu hồi ánh mắt, mới rời khỏi.
Phòng làm việc tại tầng 15, Hứa Miểu ấn thang máy, đi ra thang máy quẹo trái đã đến.
Phòng làm việc của Đàm Diệu bố trí phong cách y như bản thân cậu, trêи tường đâu đâu cũng có kẻ cơ bắp, người mẫu ảnh khoe thân tất trắng, qυầи ɭót...
Trong không khí tràn ngập một luồng hương nhàn nhạt rất quen thuộc.
Hứa Miểu ý thức được có chỗ không đúng, quay đầu lại hỏi kẻ đang nằm lười biếng trêи ghế salon Đàm Diệu: "Cậu tối hôm qua sẽ không phải chơi dã chiến ở đây đi?"
Đàm Diệu ngáp một cái, nói: "Đúng vậy, tối hôm qua đón giao thừa ở đây, một người vượt qua cũng quá cô độc đi. Hôm qua tôi bố trí xong phòng làm việc liền trêи mạng đi tìm bạn, cậu đoán sao, nam nhân kia vừa vặn ở trêи tôi một tầng, lại đây cũng chỉ tốn có một phút, còn tự mang dụng cụ."
Hứa Miểu bĩu môi, xem xong bố trí trong phòng liền muốn ngồi xuống ghế sô pha, đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: "Không ở trêи ghế sa lon làm đi?"
"Cậu nói xem?" Đàm Diệu liếc cậu, "Ở trêи ghế sô pha có một nơi để nằm,có thể không ở trêи ghế sa lon sao?"
Hứa Miểu không ngồi trêи ghế salon, đem một cái ghế khác một bên chuyển tới.
Đàm Diệu nhượng thanh: "Cũng ngồi ở trêи ghế làm, Tam Thuỷ cậu hôm nào cũng có thể thử một chút cái tư thế này, khỏi nói cũng sảng kɧօáϊ hơn."
Hứa Miểu không một chút nào hiếu kỳ, cậu và Giang Nhất Phàm ở cùng nhau mấy năm, chính là tuổi trẻ nóng tính không có chút kỉ luật nào, tư thế nào mà chưa từng thử qua, cậu nghĩ tới đêm trước, liền ở trong lòng than một tiếng, hiện tại đã lớn tuổi, không chơi được độ khó cao.
Hứa Miểu từ bỏ việc ngồi, cậu đi tham quan tủ trang điểm.
Trêи bàn trang điểm trưng bày rất nhiều mỹ phẩm, mỗi kem nền thôi chính là hơn 10 lọ, rất phù hợp với thân phận "Beauty Blogger" Đàm Diệu.
Hứa Miểu tò mò cầm lấy một bình xem, thân bình toàn là tiếng nhật, xem không hiểu.
Phía sau, Đàm Diệu hỏi: "Thuỷ ca, tối hôm qua cậu cùng với ai đón giao thừa?"
"Cứ như vậy mà đón." Hứa Miểu quay đầu nhìn về phía Đàm Diệu, "Tôi có thể mở lọ này ra nhìn không?"
Đàm Diệu lườm một cái: "Cậu cứ việc mở ra, còn nói với tôi làm cái gì chứ."
Hứa Miểu vặn nắp mở ra lọ phấn nền, ngửi bên trong một khí, cậu không nhịn được cau mày, liền vặn chặt cái nắp để lại chỗ cũ
Quá trình này toàn bộ đều rơi vào trong mắt Đàm Diệu, Đàm Diệu cười nhạo một tiếng, cảm khái nói: "Tam Thuỷ, tôi có lúc thật không cảm giác được cậu là gay, cậu có phải là bị bẻ cong không?"
Hứa Miểu không phản ứng gì, liền đảo đi ánh mắt, mạn bất kinh tâm trả lời: "Không."
"Vậy trước đây cậu từng yêu thích qua nữ sinh sao?"
Hứa Miểu mở ra một hộp phấn mắt eyes shadow, tiểu tâm dực dực* dùng ngón tay quệt một mạt màu sắc, thuận miệng nói: "Không, chỉ yêu thích mỗi một người."
*Tiểu tâm dực dực: Tuỳ ý làm những gì mình muốn
Đàm Diệu minh bạch, kéo dài âm thanh: "Giang ------ đúng không."
Động tác Hứa Miểu ngừng lại, quay đầu trừng Đàm Diệu: "Cậu sao lại nói nhiều như vậy?"
Đàm Diệu trêи mặt cười hì hì, một mặt bát quái: "Tối hôm qua cậu có phải cùng hắn đón năm mới không?"
Hứa Miểu xoay đầu quay lại, nhàn nhạt nói: "Không."
"A?" Đàm Diệu trợn tròn mắt, "Hắn không tìm cậu sao? Không phải chỉ đưa thư tình thôi sao?"
Hứa Miểu không lên tiếng.
Đàm Diệu vẫn là chưa tin, từ trêи ghế sa lon đứng dậy, liền muốn cởi quần áo Đàm Diệu, ngoài miệng la hét: "Để tôi tìm xem trêи người cậu có dấu hôn hay không."
Hứa Miểu: "..."
Cậu phản ứng đẩy Đàm Diệu ra, chỉnh sửa lại quần áo, thoả hiệp nói: "Được thôi, chúng tôi tối hôm qua là có cùng nhau đón năm mới."
Đàm Diệu nhíu mày, ý vị thâm trường nói: "Chỉ là cùng nhau vượt qua giao thừa, không vượt cái khác?"
Mi tâm Hứa Miểu thình thịch mà nhảy: "Cậu được rồi nha."
Đàm Diệu cười rộ lên, đắc ý nói: "Tôi đã nói rồi, trực giác của lão nương chỉ có chuẩn."
Hứa Miểu nhìn bàn mỹ phẩm một chút, do dự trong phút chốc, hỏi Đàm Diệu: "Diệu Diệu, cậu có thể giúp tôi trang điểm một chút không?"
Đàm Diệu: "Cậu không phải không thích trang điểm sao?"
"Tôi muốn là, muốn nhìn trẻ hơn một chút." Hứa Miểu sờ sờ mặt, có chút thẹn thùng mà nói ra khỏi miệng.
"Ai ------." Đàm Diệu thở dài, "Cậu không già, thật sự, nhìn còn rất trẻ, đi trêи đường nói là sinh viên hai mươi tuổi cũng không có gì nghi ngờ."
Hứa Miểu trầm mặc nháy mắt, gật đầu: "Tốt thôi."
Dứt tiếng, Hứa Miểu đột nhiên ý thức được cái gì, không nhịn được ho nhẹ một tiếng, phun tào chính mình: "Những lời tôi vừa nói thật giống những bà cô tuổi trung niên."
Đàm Diệu "Xì" một chút cười ra tiếng, vui khôn tả nói: "Thật giống."
"Nếu không như vậy, cậu là thực sự sợ già đi." Đàm Diệu cười xong, nói: "Liền dưỡng da bảo dưỡng đi, tôi đề cử cho cậu vài mỹ phẩm dưỡng da?".
Hứa Miểu có mấy thứ mỹ phẩm dưỡng da, mà đều là