Lâm Ninh ngủ đến giữa trưa, mặt trời treo trên đỉnh mới chịu thức dậy, lê thân tê dại đi vào phòng tắm ngâm bồn nước ấm nóng, tận hưởng nước nóng xoa dịu cơ thể.
Thiếu nữ ngồi trong bồn nước, nghĩ đến tối đêm qua hai gò má liền đỏ ửng, hai tay ôm lấy hai gò má, đầu bốc khói xì xèo.
Cô thật sự không được khoẻ chuyện giường chiếu sao?
A… Mới không phải!
Cái đó là do anh khoẻ quá thôi.
Lâm Ninh không chấp nhận được hiện thực đau lòng, đệ nhất mỹ nữ sao lại có thể yếu đuối chuyện giường chiếu được.
Chuyện này mà lộ ra ngoài người ta sẽ nói gì đây a, chắc chắn là…
Đệ nhất mỹ nhân Thành An, thiếu phu nhân nhà họ Phàm, bà Phàm bị yếu s1nh lý.
Ối! Không không không!
Không có đâu, nhất định là do đằng ấy khoẻ quá.
Lâm Ninh tắm xong, khoác vào bộ quần áo ngủ dài tay dài chân sau đó lại leo lên giường.
Tiểu Vỹ đã thay ga giường trong lúc Lâm Ninh đi tắm, hai ba người hầu thu dọn ga giường và phòng ngủ chính, mặt mũi ai nấy cũng phơn phởn như thể có chuyện gì đó rất vui.
Dọn xong rồi còn hí hí miệng cười lon ton đi ra ngoài, nhìn mấy chị hầu như thể mấy đứa trẻ nghịch ngợm vậy.
Lâm Ninh không rõ bọn họ đang vui chuyện gì, kéo chiếc chăn mới thơm hít một hơi.
Oa, thơm thế a.
Mùi hương tươi mát thật là sảng khoái, Lâm Ninh kéo chăn quấn tròn cơ thể, chỉ chừa ra gương mặt và hai tay bấm điện thoại.
“Cô chủ ơi” Tiểu Vỹ hỏi “Em bưng đồ ăn trưa lên đây cho cô chủ nha.”
“Ừm” Lâm Ninh gật gật đầu, dù sao bây giờ cô cũng không muốn xuống giường.
Cơ thể Lâm Ninh sau một đêm “Đánh nhau” với họ Phàm kia, hiện tại chỗ nào cũng đau nhức, tứ chi mỏi nhừ a, không có nhu cầu vận động.
“Dạ” Gương mặt cô hầu nhỏ b ắn ra mấy bông hoa, lon ton chạy xuống lầu chuẩn bị mang bữa trưa lên cho cô chủ.
Lâm Ninh mở điện thoại, lên mạng tra thông tin về chuỗi công ty Phàm gia.
Lỗ hỏng mà Lâm Ái Mỹ và Chu Quốc Duy tạo ra không nằm ở Hafam, vậy nên Lâm Ninh phải tìm hiểu từ chuỗi công ty Phàm gia.
Chuỗi công ty Phàm gia vận hành từ đời ông nội của Phàm Dương, khi Phàm Minh Gia còn quản lý đó là chuỗi bốn công ty lớn và hai công ty nhỏ, sau này khi Hafam nổi lên trở thành chủ lực của Phàm gia.
Ông lớn Phàm Minh Gia đã truyền lại gia tài cho Phàm Dương vào thời điểm nửa năm trước, chính là thời điểm kết hôn với Lâm Ninh.
Sau khi Phàm Dương tiếp quản chuỗi Phàm gia, anh đã sát nhập hai công ty nhỏ vào một trong bốn công ty lớn, chuỗi phàm gia chỉ còn bốn công ty.
Việc sát nhập này đã gây ra một sự kiện rất lớn ở Thành An, đó là số lượng công nhân, nhân viên bị đào thải sau khi sát nhập công ty, một lượng lớn nhân công mất việc.
Vụ việc này lần đó rầm rộ lắm, Lâm Ninh vốn không hề để tâ m đến tin tài chính nhưng cũng có nghe thấy.
Lượng lớn nhân viên bị đào thải đã thực hiện biểu tình trước Hafam, bọn họ ngày đêm ăn nằm, la hét ở trước toà thị chính Hafam yêu cầu bồi thường.
Không một nhân viên Hafam nào dám ló mặt ra ngoài, toàn bộ toà chính Hafam phải đóng cửa tự túc tại chỗ, chờ đến tình hình êm xuôi.
Lâm Ninh đã vì chuyện này mà hả hê mấy ngày trời, bởi lúc đó Lâm Ninh rất ghét Phàm Dương, nhìn thấy anh rơi vào cảnh khó khăn liền không mừng mở hội ăn mừng ở Hoa Viên.
Lúc đó Phàm Dương ở Hafam cả tháng trời không về nhà, cô lại càng khoái chí hơn.
“Nhớ không nhầm thì…” Lâm Ninh lẩm bẩm, mắt nhìn vào thông tin bốn công ty chuỗi Phàm gia “Do B.A nhỉ…”
B.A là công ty được sát nhập với hai công ty nhỏ.
Cô nhớ lúc đọc những đơn từ ở nhà của Chu Quốc Duy, những bằng chứng về việc tạm ngưng cổ phiếu, đơn từ ghi chép đó không có thể hiện là của công ty nào, nhưng có dấu mọc.
Lâm Ninh nhìn dấu mọc của B.A đang hiện trong màn hình điện thoại, dấu mọc y hệt trong trí nhớ.
Đúng là của B.A rồi, bây giờ thì Lâm Ninh phải làm sao đây?
Để có thể làm tạm ngưng cổ phiếu của cả bốn công ty Phàm gia, ảnh hưởng trực tiếp đến Hafam, chắc chắn không phải chỉ riêng Lâm Ái Mỹ và Chu Quốc Duy làm được.
Lâm Ái Mỹ thì Lâm Ninh đã biết rõ cô ta, nhưng về Chu Quốc Duy, đời trước cô chỉ gặp hắn đúng một lần duy nhất vào cái đêm hắn đến giết cô.
Thân thế của Chu Quốc Duy rất bí ẩn, ký ức kiếp trước cũng không có manh mối nào cho Lâm Ninh.
Để có thể làm tê liệt cổ phần chuỗi Phàm gia như vậy, nhất định phải có một thế lực thứ ba nào đó, thế lực này chỉ có thể là người bên phía Chu Quốc Duy.
Có thể là ai kia chứ?
Lâm Ninh tra thử vào B.A, cô muốn tra danh sách nhân viên, nhưng B.A chỉ lộ thông tin của người đại diện, tổng giám đốc Hà Nhiên.
Không có thông tin những nhân viên khác, Lâm Ninh tìm qua tìm lại nhưng không có cách nào để xem danh sách nhân viên.
Lâm Ninh bậm bậm môi, mò mẫn một lúc không có kết quả, cô đành phải chuyển suy nghĩ sang một hướng khác.
Muốn dò ra tung tích hiện tại của Chu Quốc Duy thì mục tiêu là Lâm Ái Mỹ, cô phải tiếp cận Lâm Ái Mỹ, vấn đề này có vẻ là khá dễ dàng đối với Lâm Ninh.
Cô đoán trong vài ngày nữa thôi, Lâm Ái Mỹ thế nào cũng sẽ vác mặt đến đây kêu réo “Anh Dương ơi anh Dương à.”
Ặc!
Cô muốn tiếp cận Lâm Ái Mỹ nhưng lại không muốn cho cô ta gặp Phàm Dương, mỗi lần cô ta gặp anh là y như rằng hai mắt nhìn thấy vàng vậy, bộ dạng thì yểu lạ, giọng nói ch ảy nước.
“Anh Dương ơi anh Dương à.”
Phi! Cô chịu không được.
Lâm Ninh bây giờ không phải Lâm Ninh của ngày trước a, cô hiện tại đã “Thật sự” Làm bà Phàm rồi.
Hiện tại không muốn bất kỳ bóng hồng nào dòm ngó đến ông nhà, Lâm Ái Mỹ là đối tượng số một.
Thế thì phải làm sao để tra ra Chu Quốc Duy đây chứ?!
“Aaa” Lâm Ninh vò đầu bức tóc, nghĩ mãi cũng không vặn ra cách gì.
Bực bội ngón tay chọt chọt màn