*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Trần A Phúc thấy Đại Bảo muốn nói lại thôi, thì có thể nghĩ được cu cậu đang suy nghĩ gì.
Sauk hi tiến vào trung tuần tháng tư, trong nhà lại gian nan, đã không có lương thự dư thừa, không có tiền dư. Lúa mì vụ đông còn chưa thu, lão nương Vương thị lại ít nhận việc thêu thùa, tiền mua vải lẻ cùng vải vụn còn có một bộ phận vẫn còn xa, giỏ may vá làm được còn chưa biến thành tiền. Chút tiền Vương thị làm việc thêu thùa, cũng không đủ mua dược cho lão cha Trần Danh, lại xa hơn một chút, còn để lại một ít mua vật phẩm dinh dưỡng cho hắn.
Để ăn cơm, vài ngày trước thì A Lộc bắt đầu hái rau ở trong ruộng rau đi trấn trên bán, tràn đầy một cái sọt rau, cũng chỉ có thể bán mười mấy văn tiền. Ngoại trừ Trần Danh mỗi ngày một cái trứng ra, trứng gà khác cũng cầm đi bán. Dùng một ít tiền này, lại mua bột ngô, gạo lức hoặc là số ít bột mì về nhà.
Người một nhà đều vội vàng ngóng trông mau chóng tới ngày thu lúa mì vụ đông, mau một chút bán đổi thành tiền.
Chao ôi, cách thu lúa mì vụ đông còn có vài ngày, đợi đến khi thu xong đem bán, cũng còn có nửa tháng. Nửa tháng này, lẽ nào đều phải ở vào trạng thái nửa đói bụng?
Trần A Phúc cực kỳ khó xử, chỉ là muốn bán mẫu vẽ, bán thực đơn, động tác của nàng cũng phải nhanh nhẹn, mới có thể ra cửa chứ.
Buổi tối, trong nhà lại là ăn cháo ngô, chỉ làm một chén mì cho Trần Danh. Cháo ngô hồ rất loãng, soi rõ bóng người, còn có một chậu cà tím luộc.
Những người khác ngược lại không thấy khổ sở, những năm trước trong nhà đều là trôi qua như thế, rất nhiều nhà thôn dân cũng là dạng
này, ở trước khi thu lúa mì vụ đông là thời kì giáp hạt, là thời kì chịu đựng khó khăn nhất. Vốn trong nhà còn xem bệnh mua dược cho Trần A Phúc, tiền dùng đến lại nhiều. Hiện tại cuộc sống mặc dù gian nan, nhưng nhìn nhiều giỏ may vá và túi đựng may vá chất đống ở trong phòng như vậy lại làm bọn họ có thêm hy vọng.
Trần A Phúc lấy cớ bụng không thoải mái, uống cháo ngô, lại phân chia cà luộc cho hai đứa bé.
Trước khi ngủ, Trần A Phúc lại tắm rửa sạch sẽ cho Đại Bảo. Hiện tại trời nóng, Đại Bảo là hài tử, Trần A Phúc gần như cách hai ngày thì sẽ tắm rửa cho nó. Đặt chậu gỗ ở trong phòng bếp, đổi lấy nước ấm, sau khi tắm rửa cho Đại Bảo, lại ôm nó lên giường.
Mỗi lần cởi truồng tiểu shota ôm lên giường, Trần A Phúc cũng sẽ nhân cơ hội lấy chút "Phúc lợi", vỗ vỗ cái mông bóng loáng trắng nõn của nó, ừm, xúc cảm thật tốt. Tiểu shota hình như cũng thích nương vỗ mình, ôm cổ nương cười khanh khách cái mông nhỏ còn muốn vểnh lên nhếch lên.
Mà bản thân Trần A Phúc tắm rửa lại không thuận tiện như vậy, trong nhà quá nhỏ, không có chỗ cho nàng tắm rửa, cũng không có chậu gỗ sâu như vậy. Bình thường người lớn tắm rửa, chính là dùng khăn vải ướt lau lau thân thể, lại gội đầu đơn giản. Nàng nghĩ tới, về sau có tiền rồi, nhất định phải tu gian phòng tắm riêng lẻ, bên trong đặt cái chậu gỗ cao to cỡ nửa người. Đổ đầy nước nóng, lại vung một