Trần Thế Anh cười nói: "Phúc nhi yên tâm, cha cũng viết, sẽ không lọt hắn." Lại hỏi: "Ưhm...!tỷ ta nàng còn khỏe không?"
Thời điểm nói "tỷ ta", tưởng niệm cùng tình tố trong mắt của hắn khiến người ta vừa nhìn có thể xuyên thủng.
Trần Thế Anh đối với người nào đều là rạng rỡ, thái độ khiêm hòa, thuộc về cái loại người không lộ ra hỉ nộ.
Hắn không chút nào che giấu tình tố trong mắt, không chút nào che giấu nhung nhớ đối với Vương thị.
Có lẽ cảm giác mình đây là một loại "ôm ấp tình cảm lãng mạn" ban đầu khó quên, không cần che giấu...
Nếu là trước kia, Trần A Phúc còn sẽ vì tình cảm của Trần Thế Anh mà cảm động, vì Vương thị làm nốt ruồi chu sa trong lòng hắn mà hân hoan.
Nhưng mà bây giờ, nàng làm thê tử, sắp thành là mẫu thân, đang giúp nam nhân quản hậu trạch, liền hoàn toàn không có loại tâm tình này.
Ngẫm lại Giang thị Trần Thế Anh cưới hỏi đàng hoàng, thật đúng là đáng thương.
Lão nương cùng thứ nữ của hắn ngày ngày làm ầm ĩ, cuối cùng nháo rớt hôn sự, chuyện xấu truyền khắp phủ Định Châu, người hai nhà vốn là muốn kết thân cùng Trần Vũ Tình đều dọa trở về.
Giang thị tức không chịu nổi, nhưng Trần Thế Anh chỉ biết một mặt giảng dạy, cũng không nỡ đưa Trần Vũ Huy đi am ni cô.
Thực đau đầu, liền ra ngoài "Tị nạn", quăng cục diện rối rắm cho Giang thị.
Trần Vũ Huy nháo ra chuyện, lại để cho Giang thị lại vội vàng tìm nhà chồng tốt cho nàng ta, sớm đi gả nàng ta ra ngoài.
Còn có, tiểu thiếp Hà di nương của Trần Thế Anh lại mang thai ...
Giang thị đối với Trần Thế Anh là chân ái, hết thảy nghiêm khắc dựa theo ý tứ Trần Thế Anh xử lý.
Nếu là nữ nhân dương phụng âm vi, sớm giết chết Trần Vũ Huy, hoặc là tùy tiện tìm người nào đó xứng đáng gả.
Thậm chí vì cho hả giận, đặc biệt tìm cái loại người không chịu nổi.
Giang thị lo lắng hết lòng vì Trần Thế Anh