Kể từ khi Tiểu Ngọc Nhi đầy nửa tuổi, Trần A Phúc liền bắt đầu từng bước tiếp nhận nội vụ Hầu phủ từ tam trong tay phu nhân, buổi sáng phải cố định hơn một canh giờ xử lý sự vụ trong phủ ở phòng nghị sự nội viện.
Nàng liên tục rất không ưa thích quản lý việc nhà, cho nên vừa tiếp xúc với tay quản gia, liền bắt đầu bồi dưỡng Lý ma ma cùng Hồng Phỉ làm trợ thủ đắc lực.
Hồng Phỉ đã đính hôn, hậu sinh là một người quản sự bên trong phủ, Trần A Phúc để cho nàng hai năm sau lại xuất giá.
Cũng may Tiểu Ngọc Nhi đã bắt đầu ăn cơm, nàng mỗi ngày chỉ cho bú sữa sớm tối hai lần.
Ngày mùng mười Trần A Phúc thỉnh toàn bộ chủ tử ngoại trừ nhị phòng ăn cơm tối ở Trúc Hiên, Lý thị tức giận đến mắng hơn nửa đêm ở trong viện, chuyện này ngày hôm sau liền truyền tới trong tai Trần A Phúc.
Quản gia chủ mẫu có chỗ tốt chính là điểm này, bên trong phủ có một chút gió thổi cỏ lay là lập tức có thể truyền đến trong tai nàng.
Trần A Phúc cho dù là ở sáng ngời đánh mặt Lý thị.
Lúc trước Lý thị đi theo Vinh Chiêu nháo, vài chục năm gian nắm giữ nội viện Hầu phủ, tham ô mấy vạn lượng bạc.
Bạc thì thôi, nhưng bà ta giày vò đến nỗi Sở Lệnh Tuyên cùng Yên Nhi có nhà mà không thể hồi, vọng tưởng Sở Lệnh Tuyên vô hậu để cho nhi tử của mình thừa kế tước vị, điểm này liền giết tâm.
Nhị lão gia mặc dù không cùng lúc nháo theo, lại nhìn tức phụ làm ầm ĩ không quan tâm, tức phụ tham ô bạc ông ta xài không một chút có áp lực.
Ông ta cũng không tốt lành.
Nếu không phải Sở Hầu gia ám hiệu, Nhị lão gia khi còn trẻ tuổi chịu khổ, những bạc kia coi như xong, cũng coi như toàn bộ mặt mũi một mình Nhị lão gia, Trần A Phúc thật sẽ nghĩ biện pháp bức Lý thị phun ra mấy vạn lượng bạc