"Thê tử, thê tử! Lần này ta thật sự sẽ sửa đổi!" Vương Nhị Cẩu thấy vợ mình mang dáng vẻ quyết tâm, chỉ thiếu không quỳ xuống thôi, hắn ta vẻ mặt cầu xin nhỏ giọng nói, "Ta không phải vì thấy nàng mang thai vất vả, ăn gì cũng không có mùi vị hay sao? Cho nên...!Muốn hái một quả dưa hấu, cho nàng nếm thử..."Trong tròng mắt như tro tàn của vợ Nhị Cẩu có ánh sáng nhẹ nhàng lóe lên, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Ngươi đúng là có tiền đồ! Dưa hấu trộm được, ta có thể ăn sao?""Ta sai rồi, lần này ta thật sự biết lỗi rồi.
Thê tử nàng tha thứ cho ta một lần cuối cùng thôi!" Nhị Cẩu Tử thấy vợ còn chịu để ý tới mình thì liều mạng nói xin lỗi, hy vọng có thể được tha thứ.
Lần này hắn ta thật sự hối hận rồi!Vợ Nhị Cẩu hít mũi một cái, nói: "Ngươi xin lỗi với ta làm gì, ta cũng không thiệt hại cái gì.
Người mà ngươi nên nói xin lỗi hẳn là Dư nhị ca mới phải! Năm nay mưa ít, hai huynh muội Tiểu Sa và Tiểu Thảo phải gánh từng gánh nước để tưới ruộng dưa, có bao nhiêu vất vả không phải ngươi không nhìn thấy.
Người mà ngươi nên nói xin lỗi, hẳn là hai huynh muội bọn họ! Cả nhà Dư nhị ca trồng dưa hấu là vì cái gì? Người mà ngươi nên nói xin lỗi, hẳn là bọn họ, chứ không phải ta!""Phải, phải, phải! Thê tử nàng đừng nóng giận, ta nói xin lỗi, ta lập tức nói xin lỗi!" Lúc này Vương Nhị Cẩu hoàn toàn biến thành thê nô, vợ nói đông hắn ta tuyệt đối không dám nói tây.Vương Nhị Cẩu mang theo áy náy không dám nhìn mọi người Dư gia, cúi thấp đầu nhỏ giọng rất thành khẩn nói: "Dư nhị ca, xin lỗi! Huynh đệ trong lúc ngu muội trộm dưa hấu nhà huynh...!Quả dưa hấu này, ta bằng lòng bồi thường thiệt hại của mọi người.
Xin tha thứ cho ta..."Dư Hải đi tới, vỗ vỗ vai hắn ta, nói: "Ta hiểu tâm trạng của ngươi! Lúc nhị tẩu ngươi mang thai Tiểu Sa khẩu vị cũng rất không tốt, khi đó ta nửa đêm lén lén lút lút lên núi săn thú chỉ vì để nhị tẩu ngươi có canh gà uống.
Đàn ông biết thương vợ mới là đàn ông đích thực! Nhưng sau này nếu vợ ngươi muốn ăn dưa hấu thì cứ mở miệng, đừng làm vợ ngươi đau lòng nữa.
Đi đi, dỗ dành vợ ngươi cho tốt, cúi đầu trước mặt vợ cũng không có gì là mất mặt!"Dư Tiểu Thảo không nhịn được bật cười.
Lòng thương vợ của cha đều thể hiện qua hai ba câu nói này cả rồi.
Xem ra, chàng bị vợ quản nghiêm là chắc chắn rồi."Thảo Nhi về rồi? Bà nội con không làm khó con chứ?" Dư Hải nghe thấy tiếng cười của con gái, gương mặt già nua nóng lên, nhưng vẫn quan tâm dò hỏi.Phòng Tử Trấn cười càng lớn hơn, nói: "Có ta ở đây, ai dám ức hiếp con gái của ta? Nhưng mà lão đệ à, không nhìn ra ngươi còn là một tên thương vợ đấy! Ngươi nói đúng! Thương vợ không mất mặt!" Được! Lại thêm một người chồng không có uy rồi!Tiểu Thảo không ngừng cười trộm, Phòng Tử Trấn bị nàng cười đến ngại ngùng, nhẹ nhàng gõ lên đậu nàng một cái, sau đó lại đau lòng lấy tay sờ sờ.Tiểu Thảo nói với vợ chồng Vương Nhị: "Sau này muốn ăn dưa hấu cứ tìm ta! Quả dưa hấu này còn chưa chín đâu, ăn không ngon! Đến đây, nếm thử dưa hấu nhà ta hái một chút đi!"Vương Nhị Cẩu đã sớm ngửi được hương vị ngọt ngào, len lén nuốt nước miếng một cái, nói: "Ta sẽ không ăn! Cho thê tử ta nếm thử hai miếng...!Ai u!" Vương Nhị Cẩu đáng thương, lại bị vợ hắn ta véo một cái.Dư Tiểu Thảo đưa cho hắn ta hai miếng dưa hấu vừa cắt xong, cười nói: "Nhị Cẩu thức, dưa hấu này tính hàn, phụ nữ có thai không thể ăn nhiều.
Nếu không sẽ dễ bị động thai!"Vương Nhị Cẩu vừa nghe thấy vậy thì mặt lập tức trắng bệch, hắn ta thiếu chút nữa đã hại vợ mình, thật là đáng chết! Hắn ta lại lần nữa trịnh trọng thể hiện sự áy náy với Dư gia, bày tỏ sau này tuyệt đối sẽ không đụng đến dưa hấu trong ruộng của bọn họ nữa!"Nhị Cẩu thúc! Dưa hấu nhà bọn ta sắp chín rồi, thúc có hứng thú muốn chia một ít lên thị trấn hay bến tàu bán không?" Dư Tiểu Thảo nghĩ thấy nhà mình ít người, có công cụ ăn gian là nước linh thạch, sản lượng dưa hấu chắc chắn sẽ không thấp.
Rượu ngon cũng sợ ngõ hẻm sâu, năm đầu tiên bán ra trong lòng nàng cũng không chắc chắn lắm.
Không thể để dưa hấu trồng ra xong rồi thối rữa trên mặt đất có đúng không?"Chia? Cháu gái tốt, lời cháu nói có ý gì?" Trong lòng Vương Nhị Cẩu mơ hồ có chút mong đợi, ánh mắt lấp lánh nhìn Dư Tiểu Thảo.Dư Tiểu Thảo cười một tiếng với hắn ta, nói: "Chúng ta bán thấp hơn giá thị trường một phần cho thúc, thúc bán theo giá thị trường trên thị trấn, thu được lợi nhuận chênh lệch giá."Trong mắt Vương Nhị Cẩu mang theo vẻ kích động và hưng phấn, hắn ta chần chờ nói: "Cháu gái, cháu cũng biết tình hình trong nhà ta đó, trong thời gian ngắn e rằng không thể lấy ra nhiều tiền nhập hàng như vậy...""Không sao, mấy lần đầu thúc lấy hàng ở nhà chúng ta trước, bán xong rồi tính tiền với chúng ta sau." Giá một xe dưa hấu, quả thực không phải người như Vương Nhị Cẩu có thể mua nổi, Dư Tiểu Thảo cũng nghĩ tới vấn đề này.Vương Nhị Cẩu run môi, nhẹ giọng nói: "Cháu...!Cháu tin ta sao?""Có gì không thể tin được chứ? Cha ta nói, người thương vợ không phải người xấu!" Dư Tiểu Thảo trêu ghẹo chớp chớp mắt với hắn ta, nói, "Hơn nữa, không tin thúc, nhưng có thể không tin Vương thẩm sao?”Ánh mắt vợ Nhị Cẩu ươn ướt, luôn miệng nói cám ơn.
Không ai biết nàng ta gả tới đây có bao nhiêu vất vả.
Chỉ quản lý một tên đàn ông chơi bời lêu lổng đã tốn gần hết tinh lực của nàng ta rồi, ngoài ra chuyện trong nhà ngoài nhà không có nàng ta cũng không được.
Ai cũng nói nàng ta giỏi giang, nhưng nếu như có một người chồng có thể dựa vào, nàng ta cần gì phải vất vả cả ngày cả đêm như vậy?"Nhị Cẩu! Lần này ngươi phải làm cho thật tốt! Đây là cả nhà Dư nhị ca tin tưởng và giúp đỡ chúng ta, ngươi cũng không thể phụ lòng bọn họ nữa! Nếu như, nếu như lần này ngươi lại làm chuyện bất chính, vậy ta coi như..."Vương Nhị Cẩu vội vàng cầm tay vợ, nói: "Thê tử, nàng yên tâm! Nếu như lần này Vương Nhị Cẩu ta làm không ra gì, ta cũng không mang họ Vương nữa! Đứa bé sinh ra cũng mang họ nàng!"Cha mẹ Vương Nhị Cẩu đều đã mất, trong nhà chỉ có một đứa con duy nhất là hắn ta, lúc cha hắn ta sắp chết nắm chặt tay hắn ta không chịu nhắm mắt, cho đến khi hắn ta thề sẽ lấy vợ sinh con thì mới chịu nhắm mắt, vì vậy