Dư Tiểu Thảo đã sớm có đáp án từ chỗ Tiểu Bổ Thiên Thạch nên nhanh chóng trả lời: “Trước mắt hạt giống được chở đến từ Đường Cổ, nếu trồng đợt này thì sản lượng hẳn là có thể duy trì thậm chí còn vượt qua cả sản lượng của thôn trang chúng ta.
Nếu như là đời hai thì chắc sẽ giảm, dù sao linh lực của Bánh Trôi Nhỏ qua từng đợt trồng trọt sẽ dần biến mất.”“Vậy chẳng phải là nếu muốn duy trì sản lượng cao thì nhất định phải mua hạt giống từ chỗ ngươi.
Ít nhất là hai năm mua một lần?” Trên mặt Chu Quân Phàm hiện lên vẻ rầu rĩ, nếu là vậy thì chờ đến lúc hòn đá kia công đức viên mãn thì sản lượng trồng trọt lại trở về trạng thái như trước đây.Dư Tiểu Thảo gật đầu nói: “Cho nên phải thử nghiệm trồng ra hạt giống thật sự cho sản lượng cao, mà không phải phụ thuộc vào Bánh Trôi Nhỏ!”Chu Quân Phàm trầm ngâm trong chốc lát rồi hỏi: “Ngươi trắng trợn để bàn tay vàng quý giá như vậy ở ngay trên cổ tay, không sợ bị người khác cướp mất à?”Dư Tiểu Thảo ngước mắt nhìn hắn ta, cười như không cười nói: “Càng giấu giếm sẽ càng khiến người khác hoài nghi không phải sao? Dù gì thì tuy viên đá ngũ sắc này rất đẹp nhưng cũng chỉ là đá, không phải sao? Ta bện nó thành vòng đeo trên cổ tay, người khác hỏi thì bảo là đã mời cao tăng làm phép, giống như bùa bình an vậy, có thể phù hộ ta lớn lên bình an.
Ai còn mặt dày đến mức cướp một viên đá nhìn đẹp mắt chứ? Ta cũng đâu ngu, có được bảo bối thì đi khoe khoang khắp nơi.
Đến bây giờ, trừ ta ra cũng chỉ có mình Hoàng thượng ngài biết sự thần kỳ của đá ngũ sắc thôi.”Ý tứ trong lời nói của nàng rất rõ ràng, nếu như Hoàng thượng không nổi ý xấu thì viên đá ngũ sắc này không có người thứ ba đến cướp!“Ồ? Ngươi tin tưởng đồng hương ta thế à? Không sợ ta thấy cái mình thích không nhịn được đoạt của ngươi?” Chu Quân Phàm biết rõ đầu đuôi câu chuyện, lại nổi ý muốn trêu chọc đồng hương nhỏ tinh ranh này.“Chim chết vì mồi, người chết vì tiền.
Ai bảo ngươi tốt số, xuyên đến nhà đế vương, thành cửu ngũ chí tôn chứ? Ngươi hỏi, ta nào dám nói dối.
Ngươi cũng đã nói khi quân là tội chết mà! Hơn nữa, trước mắt, linh lực của Tiểu Bổ Thiên Thạch chỉ có hiệu quả với thực vật, Hoàng thượng ngươi thân thể quý giá, trăm công nghìn việc, cũng không thể tự mình xuống ruộng làm việc chứ? Loại việc nặng này cứ giao cho dân chúng chúng ta chia sẻ giúp ngươi đi!”Dư Tiểu Thảo rất xum xoe, dù sao người ta cũng là Hoàng thượng, là người có quyền lực tối cao trong xã hội phong kiến, muốn tìm hiểu kỹ thân phận, không thể ý vào đến từ cùng một nơi mà cũng không biết mình là ai, như vậy thì cũng chỉ cách cái chết không xa! Đương nhiên cũng không cần giống như những người khác, luôn cẩn trọng nói chuyện, dẫu sao ở vị trí cao nhưng cô đơn đó cũng muốn có thời gian thoải mái vui vẻ.
Cứ nghiêm trang như vậy mãi sẽ rất mệt mỏi.“Ồ? Viên đá ngũ sắc này của ngươi chỉ có tác dụng với thực vật?” Chu Quân Phàm thấy lúc Tiểu Thảo nói chuyện, đứa trẻ con đang ở một bên gặm ly của hắn ta liếc mắt xem thường nàng, hơn nữa còn là vẻ mặt đầy không phục, không khỏi buồn cười hỏi ngược lại.Dư Tiểu Thảo trợn mắt nhìn đồng đội ngu ngốc của mình, thở dài đầy cam chịu nói: “Nó cũng có công hiệu như vậy với những thứ khác, ví dụ như tăng cường sức khỏe! Có thể tăng hiệu quả của dược liệu, dưỡng nhan…”Chu Quân Phàm thờ ơ đùa nghịch thước chặn giấy trong tay, cứ như tùy ý hỏi: “Ồ? Chỉ vậy thôi à? Không có gì khác sao? Ví dụ như… cải tử hồi sinh?”Dư Tiểu Thảo trợn to mắt, ra vẻ không thể tin được: “Sao có thể chứ! Linh lực của Tiểu Bổ Thiên Thạch có hạn, sao có thể đạt được hiệu quả nghịch thiên như vậy? Cho dù nó khôi phục thời kỳ toàn thịnh, cũng không thể làm được điều đó!”Chu Quân Phàm yên lặng nhìn biểu cảm có chút khoa trương của tiểu nha đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, chỉ đứa trẻ con đang ôm bình sứ uống nước khẽ cười nói: “Vậy nó… khi ở thời kỳ toàn thịnh có thể làm được những gì?”“Ai biết được! Dù sao linh lực của nó trước mắt vẫn không thể phát huy được một phần trăm.” Dư Tiểu Thảo không dám nói sâu hơn, sợ người đồng hương chuyển kiếp này đột nhiên nổi lên ý nghĩ muốn chiếm Tiểu Bổ Thiên Thạch làm của riêng.Ngón tay Chu Quân Phàm gõ trên bàn rất có tiết tấu, cảm nhận được tâm trạng thấp thỏm của tiểu nha đầu thì cố ý nói: “Vậy hòn đá nhỏ này, linh lực chỉ phát huy được hai phần trăm, thì đã có công hiệu như thế này.
Nếu như nó có thể khôi phục hoàn toàn thì sẽ là quanh cảnh như thế nào chứ? Ta rất mong chờ… Làm thế nào bây giờ, ta lại không nhịn được muốn cướp nó!”“Nó đã nhận chủ, ngươi muốn cướp cũng vô dụng!” Nàng đột nhiên giật mình trong lòng, cẩn thận nhìn biểu cảm của Hoàng thượng, không biết là hắn ta nói đùa hay là nghiêm túc thật.“Vậy…Nếu chủ nhân của nó - không còn thì sao?” Chu Quân Phàm cố ý để lộ một tia tàn bạo trong mắt, nhếch miệng cười khiến biểu cảm của hắn ta trở nên âm độc hơn.Cả người Dư Tiểu Thảo lạnh như băng, trong nháy mắt môi cũng nhợt nhạt hẳn đi.
Đúng vậy! Nếu như nàng chết, không phải Tiểu Bổ Thiên Thạch sẽ vô chủ sao? Không lẽ… rốt cuộc đồng hương chuyển kiếp này có ý nghĩ muốn giết nàng sao?“Không phải sợ! Nếu ngươi và bản thần thạch đã trói buộc ở cạnh nhau, sao ta có thể để ngươi chết dễ dàng như vậy? Ngươi nhất định sẽ thọ chung chính tẩm!” Tiểu Bổ Thiên Thạch thấy chủ nhân nhà mình phản ứng không có tiền đồ như vậy không nhịn được che mặt - sao nó lại nhận một kẻ ngu ngốc như vậy làm chủ nhân chứ? Nghìn vạn lần không thể để bạn bè ở không gian khác biết được, quá mất mặt mà!Lúc này Chu Quân Phàm mới nhìn thẳng đứa trẻ con đang phơi mông trần ra kia, dù bận vẫn nhàn nhã hỏi: “Quân muốn thần chết thần không thể không chết! Nếu như ta thật sự muốn lấy mạng nhỏ của nàng, giết người đoạt bảo thì sao?”“Ngươi cứ thử xem! Không biết ai chết trước ai đâu!” Trong giọng nói của Tiểu Bổ Thiên Thạch tràn đầy vẻ kiêu ngạo khi đứng ở trên cao