Đúng như Lý phu nhân dự tính từ trước, ở trong căn phòng Linh Lung chuẩn bị cho bọn họ, hai mẹ con nhanh chóng thay quần áo mới.
Đương nhiên Linh Lung cũng kể rõ ràng chuyện hai mẹ con này làm cho Phòng phu nhân nghe.Phòng phu nhân càng cảm thấy hai mẹ con này thấp kém! Rốt cuộc vẫn là xuất thân nông dân, dù là ở trong Kinh thành quyền quý gần mười năm thì trên người cũng khó mà có được khí chất phóng khoáng.
Con gái do loại người như vậy giáo dục ra cũng dám coi thường con gái của nàng ấy?Lúc đối diện với hai mẹ con Lý gia, thái độ tiếp khách của Phòng phu nhân vừa khách khí vừa hời hợt.
Không để người khác nói móc được câu nào, nhưng cũng chẳng nhiệt tình đến đâu.Sai người làm dâng trà, Phòng phu nhân bưng ly trà, nhẹ nhàng thổi lá trà trên nước trà, hờ hững uống một ngụm rồi cười nhạt hỏi: “Lý phu nhân, nếm thử xem loại trà này có vừa miệng không?”Lý phu nhân nào có tâm trạng phẩm trà? Bà ta tùy ý uống một ngụm, nặn ra một nụ cười, liên tục gật đầu nói: “Trà thơm phức, rất ngon.
Không biết Phòng phu nhân mua được trà ngon như vậy ở đâu?”Phòng phu nhân cười nhưng không nói, lại ung dưng uống một ngụm, híp mắt cảm nhận sự ngọt thuần của hương trà còn đọng lại, thật lâu sau mới nói: “Lý phu nhân có từng nghe nói trà hoa đào?”Trà hoa đào? Thứ này chính là trà hoa đào dưỡng nhan đã thịnh hành gần hai năm ở Kinh thành khiến cho các phu nhân, thậm chí là cả các nương nương trong cung không ngừng tìm mua? Lý phu nhân cúi đầu nhìn nước trà trong veo đang tỏa hương thơm này, thần thái trở nên trịnh trọng hơn.
Phải biết rằng trà hoa đào ở trong Kinh thành chính là hàng hiếm khó cầu!Chao ôi! Bà ta nhớ ra rồi! Trà hoa đào này không phải truyền ra ngoài từ chỗ Phòng phu nhân sao.
Bà ta ngẩng đầu nhìn Phòng phu nhân đã hơn bốn mươi mà da dẻ và khí sắc còn tốt hơn cả những người khoảng ba mươi tuổi, thái độ của bà ta cũng chân thành hơn nhiều, vội nói: “Trà hoa đào ở Kinh thành đúng là ngàn vàng khó cầu, có thể uống được loại trà trân phẩm như vậy ở chỗ phu nhân đúng là có phúc ba đời!”Phòng phu nhân đặt ly trà trong tay xuống, dùng khăn tay lau khóe miệng.
mỉm cười nâng mắt nói: “Trà hoa đào này quý giá như vậy không chỉ vì nó ngon mà nó còn có thể tiêu độc dưỡng nhan, khiến cho dáng người thon thả.
Người đã có tuổi giống như ta thế này, lại mới sinh con không lâu, nên rất dễ bị tích mỡ.
Uống trà hoa đào hơn một năm, cảm giác cơ thể khoan khoái hơn rất nhiều, khí sắc cũng tốt lên...”“Còn không phải sao!” Lý phu nhân cúi đầu nhìn lớp mỡ bụng và cái bụng to của mình, vẻ mặt càng thêm nhiệt tình: “Dáng người của phu nhân, nhìn từ sau lưng không khác nào thiếu nữ đang tuổi thanh xuân độc nhất vô nhị.
Còn có làn da này nữa, trắng trẻo hồng hào, không hề có chút tàn nhang nào.
Không giống ta, mới ba lăn ba sáu mà nếp nhăn trên mặt nhiều đến nỗi có thể kẹp chết muỗi!”Lý Mỹ Nhu lặng lẽ kéo ống tay áo mẹ mình, nhìn bà ta nói linh tinh! Bảo sao cha không quá ủng hộ mẹ ra ngoài kết giao, có lẽ là sợ mẹ nói sai, vứt hết mặt mũi của phủ Thị Lang.Phòng phu nhân nâng mắt liếc nhìn tiểu thư Lý gia, giả vờ không thấy động tác nhỏ của nàng ta, tiếp tục nói: “Cũng không sợ ngươi chê cười, ta gần bốn mươi mới sinh con, sinh một đứa con tinh nghịch láu cá.
Sau khi sinh Lân Nhi dáng người thay đổi, đi hai bước cũng thở gấp, tàn nhang trên mặt nhiều đến mức đánh phấn dày cũng không che hết được, nếp nhăn còn nhiều hơn ngươi bây giờ! Nếu không phải là do trà hoa đào này thì ta cũng không dám ra ngoài tiếp khách!”“Trà hoa đào này có hiệu quả thần kỳ như vậy sao?” Phụ nữ ai mà không thích làm đẹp, Lý phu nhân gần như quên mất ý đồ của bản thân, suy nghĩ bị Phòng phu nhân dẫn dắt.Phòng phu nhân cố ý sờ khuôn mặt nõn nà mịn màng của mình, thần bí cười một tiếng nói: “Lý phu nhân, tai nghe là giả, mắt thấy là thật, ngươi nói xem?”Lý phu nhân vươn người ra phía trước, nóng lòng hỏi: “Phòng phu nhân, có thể nói cho ta biết người mua trà hoa đào này ở đâu không?”“Mua?” Trên mặt Phòng phu nhân lộ ra nụ cười tự hào, nàng ấy nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Nếu như có bán, Kinh thành này có ai thiếu tiền sao? Trà hoa đào đã sớm truyền khắp tầng lớp thượng lưu rồi! Lý phu nhân, trừ chỗ ta ra ngươi có từng uống được trà hoa đào ở nhà khác không?”Lý phu nhân lắc đầu không cần nghĩ ngợi.
Có đồ tốt ai mà không khoe? Nếu các quý phụ trong Kinh thành có đồ tốt thì chỉ hận không thể khoe khoang cho tất cả mọi người đều biết.
Bà ta đến phủ người khác, ngay cả cực phẩm tiến cống đại hồng bào cũng từng uống, nhưng trà hoa đào này mới chỉ nghe nói.
Điều này chứng tỏ điều gì? Trà hoa đào vô cùng quý giá, quý đến mức không mua được!Trong đầu Lý phu nhân đột nhiên lóe lên ánh sáng, bà ta hô lên: “Không lẽ...!trà hoa đào này là do Phòng phu nhân tự tay làm?” Nếu vậy thì chuyện gì cũng giải thích được.Khó trách trừ nương nương trong cung, trong Kinh thành cũng chỉ có vài người có thể khoe khoang hiệu quả của trà hoa đào.
Cẩn thận nghĩ lại thì những người đó đều rất thân với Phòng phu nhân!Phòng phu nhân khẽ cười, lắc đầu nói: “Ta nào có bản lĩnh này?”“Vậy..” Nói trà hoa đào và Phòng phu nhân không có liên hệ, Lý phu nhân không hề tin.
Ánh mắt bà ta nhìn Phòng phu nhân sáng bức người.Phòng phu nhân thả xong mồi câu của nàng ấy mới nói với giọng tán thưởng và tự hào: “Còn không phải là con gái ta có hiếu, không biết lấy được công thức ở đâu nên đã tự tay làm ra trà hoa đào tiêu độc dưỡng nhan.
Lúc đầu ta còn không quá tin tưởng loại trà nhỏ bé này lại có thể có tác dụng như vậy.
Nhưng uống được nửa năm, màu da và vóc dáng của ta thay đổi rất rõ rệt.
Sự thay đổi này bị những phu nhân có quan hệ