Vu phu nhân vẫn nghĩ rằng Tế diệp quân tử lan là bà mai là nguyệt lão giữa bà ta và chồng mình nên trong nhà dù là trong sân hay trong phòng đều trồng rất nhiều loại Tế diệp quân tử lan.
Lúc Vu đại nhân rảnh rỗi hai người sẽ ngâm thơ vẽ tranh liên quan đến loại hoa này, rất có chút hương vi hồng tụ thiêm hương(1).(1) Hồng tụ thiêm hương: Hồng nhan thêm hương, thành ngữ cổ chỉ việc thư sinh thức đêm học bài có người con gái thức đêm thêm hương.Nhưng ai mà ngờ được Tế diệp quân tử lan mà họ coi như tín vật đính ước lại là đầu sỏ gây ra mười mấy năm đau khổ cho con gái đây? Đáy lòng Vu phu nhân có một giọng nói nho nhỏ vang lên: “Có lẽ là do Dư cô nương nghĩ sai rồi?”Sau khi Vu Uyển Tình im lặng một lúc thì đột nhiên nói: “Muội nhớ ra rồi, lần trước muội và mẹ muội cùng đến chùa Tĩnh An ăn chạy nghe Kinh Phật, gặp phải hội Phật nên ở lại đó thêm vài ngày.
Trong chùa Tĩnh An trồng nhiều cây cối quý và hiếm lạ, ít hoa cỏ.
Cho nên thời gian đó mặt muội bớt sưng đỏ hơn, trên mặt cũng ít mụn nước hơn.
Muội và mẹ muội còn tưởng rằng đó là do sự chân thành của mình cảm động Phật tổ nên mặt muội được cứu rồi.
Hóa ra là do cách xa loài hoa khiến mặt muội bị thối rữa nên triệu chứng trên mặt mới giảm bớt!”Vu phu nhân cũng nhớ đến việc này, xem ra trong nhà không thể trồng Tế diệp quân tử lan nữa, không có việc gì quan trọng bằng mặt của con gái cả!“Về nhà mẹ sẽ nói với cha con, bỏ hết đám Tế diệp quân tử lan ở nhà đi! Bây giờ việc quan trọng nhất là chữa khỏi mặt cho con.
Tiểu Dư cô nương, có phải bỏ hết những loại hoa cỏ gây dị ứng kia thì mặt của con gái ta có thể được chữa lành không?” Trong lòng Vu phu nhân vẫn còn hơi tiếc nuối vì dù sao đó cũng là kỷ niệm đẹp đẽ giữa bà ta và chồng, nhưng mà vì con gái, bà ta chấp nhận trả giá.Dư Tiểu Thảo nghĩ ngợi một lát rồi lập ra kế hoạch dưỡng và điều trị da cho Vu Uyển Tình: “Ta sẽ để muội muội chọn một viện thích hợp với muội ấy, để muội ấy ở đây một thời gian, cũng tiện cho việc chữa trị.
Bệnh mẩn ngứa và dị ứng không dễ trị, căn bản nhất là phải điều chỉnh từ trong ra ngoài, lấy cải thiện thể chất của muội ấy làm căn bản, trị liệu da làm phụ.
Cho nên lúc cần uống thuốc thì nhất định phải uống.
Nếu như Vu phu nhân không yên tâm có thể ở lại phường làm bạn với muội ấy mấy ngày.”Vu Uyển Tình lại lắc đầu nói: “Có gì mà không yên tâm? Muội cũng không phải trẻ con.
Muội chỉ nhỏ hơn Dư tỷ tỷ mấy tháng, Dư tỷ tỷ đã có thể một mình gánh vác một phương mà muội lại giống như chim non được cha mẹ che chở.
Nếu như đến sống một mình trong viện được đảm bảo an toàn muội còn không dám, vậy muội khác nào phế vật vô dụng? Còn nữa, không phải vẫn còn nha hoàn hầu hạ sao? Mẹ, mẹ về trước dọn nhà đi, chờ khi nào da con tốt hơn khi trở về mới không tái phát bệnh.”Trên mặt Vu phu nhân lộ ra vẻ vui mừng, con gái nhỏ đã trưởng thành, dám dũng cảm bước bước đi đầu tiên, đối với bà ta mà nói đây là chuyện rất đáng mừng!“Được! Cứ làm theo lời con gái ta nói vậy!” Vu phu nhân cũng là người làm việc gì cũng khá gấp gáp, chọn ngày không bằng gặp ngày, hay là bắt đầu trị liệu luôn cho con gái từ ngày hôm nay đi, “Dư tiểu cô nương, ngươi còn có gì cần dặn dò không? Ta trở về thu dọn ít quần áo cho con gái.”Dư Tiểu Thảo nghĩ rồi nói: “Ta đề nghị quý phủ bỏ hết mấy loại cây dương liễu, hoa sen, hoa cúc và hải đường, trồng nhiều cây cảnh hơn.
Trong viện của Vu muội muội tốt nhất không nên để ao nước này nọ, môi trường quá ẩm ướt sẽ khiến cơ thể muội ấy tích nhiều hơi ẩm, càng lâu càng nhiều sẽ gây ra bệnh mẩn ngứa.”“Được, được! Vu muội muội của ngươi thích hoa sen, trong viện gần cửa sổ của con bé có một ao sen nhỏ trồng đầy hoa sen, đến mùa hè là hương hoa tỏa khắp viện...!Ta còn đang nghĩ sao cứ đến mùa hè là triệu chứng trên mặt con bé lại nghiêm trọng hơn, hóa ra là do đám hoa sen đó!” Vu phu nhân lại nhìn con gái mình khuyên bảo “Về nhà mẹ sẽ sai người dọn bỏ ao sen đó, con đừng tiếc nhé.”“Mẹ, chỉ cần tốt cho da con, mẹ sắp xếp thế nào con cũng không có ý kiến!” Vu Uyển Tình vẫn còn đang đắm chìm trong niềm vui có thể chữa khỏi mặt, nên dù viện nàng ta chỉ còn đất hoang trống nàng ta cũng cảm thấy như đang ăn mật ngọt.Dư Tiểu Thảo thấy hai mẹ con bình ổn được sự vui mừng rồi mới nói tiếp: “Ta sẽ thực hiện vài bước đơn giản để bảo vệ da cho muội muội trước.
Muội muội, muội theo ta đến nội thất.”Cửa vào nội thất có rèm che, chỉ có thể loáng thoáng thấy được bài trí bên trong.
Trong phòng có hai cái giường làm đẹp cỡ nhỏ, đủ cho một người nằm ngửa.
Trên cái giá đựng đồ đơn giản bày đủ loại chai lọ với hình dáng khác nhau.Bày biện đơn giản, thiết kế riêng tư khiến cho nội tâm đang thấp thỏm lo lắng của Vu Uyển Tình bĩnh tĩnh lại.
Được Dư Tiểu Thảo nhắc nhở, nàng ta nằm lên một cái giường làm đẹp, hai tay đan vào nhau vì căng thẳng, trong lòng tràn ngập cảm giác mới lạ.Dư Tiểu Thảo lấy vài thứ xuống từ giá đựng đồ chứa đầy chai lọ.
Hạ Xuân giúp nàng đun nước sôi ở nhiệt độ thích hợp, Dư Tiểu Thảo cầm miếng vải mịn màng ngâm vào trong nước, nhẹ nhàng vắt khô nước rồi tránh đi nơi bị thối rữa chảy mủ, lau sạch mặt cho Vu Uyển Tình.“Da của Vu muội muội rất nhạy cảm, lại bị dị ứng nghiêm trọng nên không thể dùng xà phòng thủ công có chứa kiềm để rửa sạch mặt được.
Loại sữa rửa mặt này có chứa tinh chất dưa leo, khá ôn hòa, lại còn có tác dụng giữ ẩm khiến da thấy thoải mái hơn, khá thích hợp dùng cho triệu chứng của muội.
Nhưng mà vì cẩn thận nên ta phải thử nghiệm phần da sau tai muội ấy trước xem muội có bị dị ứng không đã!”Kiếp trước Dư Tiểu Thảo đã từng làm thuê ở trong tiệm làm đẹp hơn một năm nên nàng không hề xa lạ gì với việc bảo vệ và