Nàng ta không mong xinh đẹp, chỉ hi vọng có thể giống như người bình thường, ra cửa không cần đeo khăn che mặt, cũng không phải lo lắng khăn che mặt bị gió thổi lên lộ mặt sẽ dọa sợ đám trẻ con là đủ rồi!Vu Uyển Tình rất hài lòng với tiểu viện này, yên tĩnh vắng lặng, thích hợp với việc trị liệu của nàng ta.
Hoa cỏ trong viện không nhiều, Dư tỷ tỷ cũng nói rất thích hợp với nàng ta.
Vì thế nên nàng ta quyết định ở lại đây.Dư Tiểu Thảo kê mấy đơn thuốc bồi dưỡng cơ thể cho nàng ta, trong viện có phòng bếp nhỏ, tiện cho nha hoàn của nàng ta sắc thuốc.
Vu phu nhân thương con nên sai nữ đầu bếp am hiểu nấu canh nhất trong phủ đến, vừa biết nấu thuốc vừa có thể bồi bổ cơ thể cho con gái.Bởi vì bệnh của Vu Uyển Tình rất nghiêm trọng nên Tiểu Thảo phải tăng thêm tỷ lệ phối chế của nước linh thạch.
Nước linh thạch nồng độ cao, khoa trương mà nói có thể là “thay da đổi thịt”, linh khí trong đó đương nhiên không cần nhiều lời.
Mặt của Vu Uyển Tình khôi phục rất nhanh, dường như tốt lên thấy rõ từng ngày.Ngày thứ nhất, mặt nàng ta đã không còn đau nữa.
Ngày thứ hai, phần lớn những vết thương thối rữa và chảy mủ kia đã bắt đầu khép miệng, dần dần kết một lớp vảy mỏng.
Ngày thứ ba, vị trí mặt bị mẩn ngứa khá nhẹ, nốt đỏ đã dần dần biến mất, khuôn mặt sưng đỏ nay đã có nhiều chỗ có thể nhìn thấy màu sắc vốn có của da.
Ngày thứ tư, vị trí mặt bị thối rữa không nghiêm trọng lắm đã bắt đầu tróc da, lộ ra da thịt màu đỏ nhẵn nhụi bên trong...Mỗi ngày sau khi xử lý xong công việc trong phủ vào buổi sáng, buổi chiều Vu phu nhân sẽ đến thăm con gái.
Nhìn sự thay đổi đáng mừng trên mặt con gái, bà ta không nhịn được lệ nóng doanh tròng, không ngừng kéo tay Dư Tiểu Thảo cảm ơn nàng.
Nói nàng là người có ơn tái sinh với con gái bà ta, là đại ân nhân của Vu gia.Tả Thị lang bộ Lại vừa mới nhậm chức chưa đến một năm, trước đây ông ta cũng là quan lớn một phương.
Người trong Kinh thành đều biết Tả Thị lang có một đứa con gái đang tuổi dậy thì, nhưng rất ít người từng gặp nàng ta, nếu không thì lúc Tiểu Thảo tham gia đấu hoa hội cũng sẽ không bị nhận nhầm.
Vu gia luôn nói với bên ngoài là con gái bị bệnh, không thích hợp gặp người ngoài.Nhưng người có quan hệ khá thân với Vu gia – Tả Thị lang bộ Lại đều biết tình hình bệnh về da của Vu Uyển Tình.
Vì đồng tình, cũng vì tăng thêm tình cảm hai nhà mà bạn tốt của Vu đại nhân sẽ khuyên con gái nhà mình đến chơi với tiểu thư Vu gia nhiều hơn.Nhưng sau khi các tiểu thư luôn được cưng chiều kia thấy mặt Vu Uyển Tình thì né nàng ta như né quỷ, chứ đừng nói là bạn tốt.
Cũng may khuê tú những nhà này không phải loại người thích bỏ đá xuống giếng, thích khua môi múa mép, không lan truyền chuyện của Vu Uyển Tình ra khắp Kinh thành.
Mọi người đều cho là tiểu thư nhà Tả Thị lang sức khỏe yếu, đương nhiên sau lưng cũng có người nói nàng ta tính tình kiêu ngạo, không muốn làm bạn với bọn họ.Chuyện Vu Uyển Tình đến “Hoa tưởng dung” trị liệu da, Vu phu nhân cũng không giấu diếm làm gì.
Có vài vị phu nhân hay chơi với bà ta, khi họ ý nhị hỏi tình hình của con gái bà ta, bà ta cũng không ngại ngần nói ra.
Mấy vị phu nhân đều rất tò mò, “Hoa tưởng dung” có thật sự thần kỳ như bà ta nói, có thể khôi phục gương mặt trở lại bình thường cho tiểu cô nương mà tất cả danh y đều bó tay chịu trói sao? Cứ như vậy mấy nhà cũng coi như có mặt mũi trong Kinh thành đều lặng lẽ để ý động tĩnh của phường làm đẹp.Vu Uyển Tình ở phường làm đẹp dưỡng sinh “Hoa tưởng dung” hơn một tháng, bệnh mẩn ngứa và mụn nước trên mặt nàng ta đã biến mất gần hết, chỉ có nơi bị khá nghiêm trọng thì màu da còn hơi đỏ so với nơi khác.
Khí ẩm trong cơ thể nàng ta cũng đã thoát ra ngoài thông qua việc uống thuốc và giác hơi, đánh gió gần hết rồi.
Sức miễn dịch của nàng ta tăng lên, sức đề kháng của da cũng mạnh hơn.
Bây giờ chỉ cần nàng ta không tiếp xúc với nguồn gây dị ứng thì sẽ không bị tái phát bệnh nữa.Vốn là trị liệu được hơn hai mươi ngày bệnh của Vu Uyển Tình đã trị tốt lắm rồi, có thể về nhà tự trị liệu và bảo dưỡng da.
Dư Tiểu Thảo phối cho nàng ta trà hoa chống dị ứng uống hàng ngày, còn có một ít đồ vật thường dùng để bảo vệ da hàng ngày, bình thường chỉ cần dùng sữa rửa mặt là được rồi.
Nhưng mà, Vu Uyển Tình sợ sau khi về nhà bản thân không làm tốt, sợ sự cố gắng trong bao ngày qua sẽ thất bại trong gang tấc nên chọn ở thêm trong phường đến khi da hoàn toàn tốt lên mới yên tâm.Việc điều trị như nàng ta thế này giống như nằm viện vậy, mỗi ngày không làm gì, chỉ tính chi phí thôi đã mất hai mươi lượng, lại thêm việc bảo vệ da, trừ độc trong cơ thể và uống thuốc, chi phí mỗi ngày tốn hơn năm trăm lượng.
Lúc Dư Tiểu Thảo nói đã chữa xong mặt cho Vu Uyển Tình, Vu phu nhân bèn cắn răng bỏ năm mươi nghìn lượng bạc, làm một tấm thẻ hội viên vàng.Tuy Vu đại nhân xuất thân nhà nghèo nhưng nhà mẹ Vu phu nhân lại giàu nứt đố đổ vách.
Lúc bà ta gả đi, Vu đại nhân đã là Bảng Nhãn cao trung, nhà mẹ ruột Vu phu nhân vì vui mừng nên đưa của hồi môn phong phú khiến người khác đỏ cả mắt, nói là mười dặm hồng trang cũng không quá đáng.
Giang Nam ruộng đất phì nhiêu nên tặng hơn nghìn mẫu ruộng, vàng bạc, mấy chục cửa hàng buôn bán thịnh vượng ở Kinh thành, chỉ tính ngân phiếu thôi đã có hai trăm nghìn.Vu phu nhân chỉ có hai đứa con là Vu Uyển Tình và ca ca nàng ta.
Ca ca lại lớn hơn muội muội mười mấy tuổi nên nàng ta được cả nhà cưng chiều từ bé.
Ca ca này cũng hết mực yêu thương, không có gì là không nỡ cho nàng ta.
Vu phu nhân cũng là người giỏi kiếm tiền và quản lý tài sản, dưới sự quản lý của do bà ta, hồi môn vẫn duy trì buôn bán suốt mười mấy năm qua nên bây giờ Vu gia không thiếu tiền.
Đây cũng là hai nguyên nhân mà Vu phu nhân vừa vung tay đã là năm mươi nghìn lượng bạc.Mỗi một loại sản phẩm trong “Hoa tưởng dung”, mỗi một hạng mục phục vụ đều ghi giá tiền rất rõ ràng.
Phường của nàng hoạt động theo chế độ nộp tiền trước tiêu tiền sau, mỗi người đều có một bản ghi chép vô cùng tỉ mỉ, ngày nào tiêu dùng những gì, tốn bao nhiêu tiền đều ghi chép rõ ràng trong bảng biểu, vừa liếc mắt nhìn đã