Bạch trà ngủ một giấc đến tối.
Khi cô mở mắt ra, xung quanh hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ.
Cô ấy sững sờ trong vài giây, sau đó mới phản ứng lại, hiện tại cô ấy đang sống trong ký túc xá.
Chính là.......
Cô thật sự không quen a!
Cô thở dài, đây mới là ngày đầu tiên.
Ân, là ngày đầu tiên rời đi Tô Kình Hoán.
"Thất Thất, ngươi nói, ta tại sao nhắm mắt lại đều nghĩ tới Tô Kình Hoán?"
Thất Thất nghe, ra vẻ cao thâm, [ Có thể, đây là yêu đi!]
Bạch Trà, "??? "
" Ngươi đang nói cái gì? Yêu cái gì? Có thể ăn được sao?"
Bạch Trà đứng dậy, mở chăn bông nhỏ của mình, không lương tâm bước ra khỏi giường, tìm thấy thẻ ăn trong ngăn kéo. Cô tính toán đi căng tin trường một chuyến.
Có lẽ là vì hôm nay chỉ có một số người đến thủ tục nhập học, ngày mai mới chính thức lên lớp, vì vậy trong nhà ăn có rất ít người.
Có ít người trong căng tin, có nghĩa là sẽ không có ai tranh giành lấy đồ ăn với cô.
Bạch Trà chạy tới, khuôn mặt nhỏ nhắn duyên dáng tràn đầy vui sướng, a, ngon quá!
Một phút sau, nụ cười trên mặt Bạch Trà dần dần trở nên cứng lại.
[ Trà Trà? chuyện gì vậy?]
" Thất Thất, không có món sườn xào chua ngọt mà ta muốn ăn, hơn nữa.........Thật nhiều đồ ăn trông rất xấu nha"
Bạch Trà lý giải: Xấu = không ăn ngon.
[ Vậy thì Trà Trà, có thể tìm một bữa ăn có ngoại hình đẹp hơn nha!]
"Ừm, căn tin còn chưa có dạo xong, ta lại đi dạo một vòng."
Sau khi đi dạo xong một vòng, tâm tình bạch trà dần dần lạnh xuống,
Nga, thoạt nhìn đều không thể ăn ngon.
Cô mếu máo tìm một chỗ trong góc ngồi xuống.
" Thất Thất, ta giống như, giống như bị đồ ăn của Tô Kình Hoán dưỡng nên tính kén ăn rồi."
Bạch Trà trông có vẻ suy sụp.
Thất Thất sững sờ, đọc thầm câu vừa rồi, [........] luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Khi một người một hệ thống đang rối rắm, đột nhiên điện thoại di động của Bạch Trà vang