Bạch Trà theo Tô Kình Hoán đến căn hộ mới, chỉ thấy rằng phong cách trang trí ở đây giống với biệt thự trước đây của anh.
Chỉ là, phòng trong căn hộ này không có tràn ngập màu hồng như phòng của cô ở trước đây.
Ngoài màu hồng ra, có vẻ các màu khác cũng rất đẹp?
Về màu sắc, chỉ cần không quá xấu là cô có thể bỏ qua.
Ngay lập tức chóp mũi của cô vừa động, cô nghiêng đầu theo hương thơm đi vào phòng bếp, quả nhiên nhìn thấy rất nhiều đồ ăn.
"Tô Kình Hoán, anh, anh........."
Cô kích động đến mức còn chưa nói hết lời.
"Tất cả đều chuẩn bị cho em."
Bạch Trà sau khi ăn xong, cô nằm trên Sofa sờ lên cái bụng tròn vo của mình, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.
" Thất Thất, tốt quá, ăn xong đi ngủ, thật hạnh phúc."
[ Tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc a!]
" Em trước tiên nghỉ ngơi, tôi đi dọn dẹp."
" Ân ân."
Bạch Trà xoa xoa mắt ngáp một cái, nga.......Buồn ngủ quá.
Tô Kình Hoán động tác rất nhẹ nhàng, ngồi cách đó không xa, lẳng lặng nhìn khuôn mặt ngủ say của Bạch Trà, cầm điện thoại di động trên tay, thời gian chậm rãi trôi qua.
Khoảng mười một giờ, khóe môi anh giật giật.
Chậm rãi đi tới, đem người ôm vào trong lòng, đi về phía phòng ngủ.
Tê ~
Người ở trong lòng vừa nhẹ lại vừa mềm mại, Tô Kình Hoán cảm thấy tâm ngứa ngáy.
Đặt người lên giường, cổ tay khẽ nhúc nhích, Bạch Trà mơ mơ mang màng hỏi một câu: "Làm sao vậy?"
" Tôi ôm em về phòng ngủ. Em trước ngủ ở đây một đêm. Ký túc xá của trường giờ đóng cửa không vào được. Sáng mai tôi gọi em dậy sớm lên lớp."
Giọng nói của Tô Thanh Hoàn rất nhẹ nhàng, có chút mê hoặc.
Bạch Trà ậm ừ một tiếng, không để ý lắm.
Anh nói rất nhiều, Bạch Trà cả người buồn ngủ không mở mắt ra được, không nghĩ ra ý tứ trong lời nói, vô thức gật đầu.
Bộ dáng cực kỳ ngoan ngoãn.
Tô