Câu nói của cô khiến Trần Văn không khỏi rùng mình, còn Hạ Minh Nguyệt thì lúc này cảm thấy tâm tư của mình có chút lộn xộn.
Có lẽ chuyện lúc nãy đã trực tiếp khiến nàng tin vào phần nào nhưng có một cái gì đó lại đang ngăn cản nàng tin vào điều đó.
“Được rồi.
Ta tin hai người rồi.
Hai người có thể đi, như đã nói từ nay về sau thϊếp sẽ không làm phiền chàng nữa”
Nghe những câu nói đó trong lòng cô bỗng dâng lên chút hụt hững nhưng sau đó nhanh chóng đã bị cô đánh tan.
“Vậy bọn ta phải đi đây” Cô đáp lại
Sự việc thành công tốt đẹp, lúc này cô cùng Trần Văn lên kế hoạch ăn mừng thật lớn.
Ở tửu lầu, hai người kính nhau ly rượu chúc mừng.
Trần Văn lên tiếng trước:
“Lâm đệ, chúng ta đến thanh lâu đi.
Ta nghe nói hôm nay Khúc cô nương sẽ biểu diễn đó”.
“Huynh nói thật sao? Thật tốt quá vừa có thể thưởng thức khúc nhạc của Khúc cô nương vừa có thể tác thành cho huynh cùng Khúc cô nương rồi”.Lâm Chi lên tiếng châm chọc
Trần Văn vội cúi mặt xuống tỏ ra ngại ngùng nhưng vẫn không quen lườm sang cô
“Đệ…”
“Được rồi, được rồi, không chọc huynh nữa chúng ta mau đi thôi”.
Hai người hay thường đến thanh lâu, chủ yếu là để thưởng thức tài hoa của Khúc Nhạc – được mệnh danh là mỹ nhân tài sắc vẹn toàn bậc nhất ở đó.
Ngoài ra nàng đặc biệt không chỉ có như vậy, nàng là một trong số rất ít cô nương ở đây chỉ bán nghệ chứ không bán thân.
Chính vì vậy đã khiến biết bao nhiêu nam nhân càng khao khát muốn có được nàng.
Đến nơi, hai người liền được hai kỹ nữ đón tiếp nồng nhiệt vì họ sớm đã trở thành khách quen của nơi này.
“Cho ta chỗ như mọi khi”.
Trần Văn cất lời
“Khách quan, chàng có muốn…”
“Không cần, cứ cho ta như mọi khi là được”.
Trần Văn thẳng thừng đáp
Ánh mắt của hai kỹ nữ thoáng chốc thất vọng nhưng cũng phải lui ra nhường cho hai người không gian riêng.
“Mình đến trễ rồi sao.
Sao đệ vẫn chưa thấy Khúc cô nương biểu diễn?”.
Cô hỏi
“Chắc là hôm nay gặp vấn đề gì đó trình diễn muộn một chút thôi mà”.
Trần Văn đáp lại
Sau khi nghe lời của Trần Văn nói cô vẫn cảm thấy có chút gì đó không ổn.
Tiếng bà chủ thanh lâu vang lên:
“Xin kính chào tất cả các vị khách quan may mắn đang có mặt tại hôm nay.”
Mọi người bỗng bàn tán xôn xào, xì xầm to nhỏ không biết là có chuyện gì.
Cả Trần Văn và Lâm Chi cũng không ngoại lệ.
Thấy mọi người vẫn đang bàn tán, bà chủ tiếp tục lên tiến:
“Hôm nay sẽ là đêm đấu giá đêm đầu tiên của Khúc cô nương”
Cả thanh