Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 111


trước sau


Mãi cho đến sau này, hai người đều đã ổn định công ty của gia tộc, củng cố quyền lợi, mới bắt đầu cạnh tranh gay gắt.

Nguyên nhân à, một nửa là vì sự nghiệp của bọn họ, một nửa là vì Tô Nhiễm nhỉ.

Tuy rằng hai lần Tần Tịch đều có tham gia vào.

Thật ra những chuyện cô hiểu rõ cũng không nhiều lắm.

Thế giới đầu cô đi theo bên người Tạ Liên Thành, chủ yếu là lúc giúp anh ta phát triển công ty lớn mạnh thôi.

Sau đó Tạ Liên Thành uống rượu say chủ động muốn hẹn hò.

Nhưng anh ta lại vì Tô Nhiễm, luôn cảm thấy xấu hổ khi đối mặt với Tần Tịch, sau đó tỉnh táo lại thì đối xử với cô như gần như xa.

Thậm chí còn chậm rãi xa cách cô, dần dần loại cô ra khỏi vị trí trung tâm trong đội nhóm của anh ta.

Đợi đến lúc Tạ Liên Thành và Lạc Phỉ hai nhà tranh đấu, Tần Tịch ở công ty anh ta, đã không có quyền lên tiếng.

Rất nhiều chuyện, là sau khi phát sinh thật lâu rồi, mới biết được một chút tin tức từ miệng người khác.

Thế giới thứ hai, lúc cùng Lạc Phỉ bên nhau, cũng giống như thế.

Tuy rằng lúc đó bất mãn với Tạ Liên Thành, nhưng mà cũng không đến mức hận anh ta.


Tần Tịch sẽ nỗ lực tránh xa những chuyện liên quan đến công ty của Tạ Liên Thành, lâu dần hình như Lạc Phỉ cũng phát hiện ra, từ từ chủ động không để cô tham gia vào những chuyện có liên quan đến Tạ gia.

Sau đó hai người hẹn hò, Lạc Phỉ biết cô không thích hắn làm rất nhiều chuyện, từ từ cũng không nói những chuyện đó cho Tần Tịch nghe.

Hắn không gạt cô ra rìa như Tạ Liên Thành, nhưng mà chuyện của Lạc thị, Tần Tịch biết được ngày càng ít.

Sau đó nữa, chắc là thời khắc hồi quang phản chiếu trước khi chết.

Nhìn thấy Lạc Phỉ không hề do dự bỏ lại cô bước đi.

Cô mới bất ngờ phát hiện.

Thì ra những thứ cô cho là săn sóc và tôn trọng, thực ra cũng là một biểu hiện của sự không tin tưởng.

Lạc Phỉ không có gạt cô ra bên lề, nhưng lại dệt lên một lời nói dối, giam nhốt cô vào lâu đài tình yêu giả tạo, ngăn cản cô tiếp xúc với những tin tức kia.

Tần Tịch nhếch nhếch khóe môi, cười cười châm chọc.

Bây giờ cô sẽ không vì bản thân nhớ lại những chuyện xảy ra với Lạc Phỉ mà dao động cảm xúc của mình.

Cảm giác không thoải mái đó, vẫn sẽ có.

Tạ Liên Thành cũng được.

Lạc Phỉ cũng được.

Đối với bản thân họ, tất cả mọi chuyện của mình đều có thể dùng để tính kế.

Buồn cười nhất chính là Lạc Phỉ.

Đường đường là Tổng giám đốc tập đoàn lạc thị, gia chủ Lạc gia.

Cái người đàn ông vừa mới nghe tên đã khiến người khác sợ vỡ mật, vậy mà lại tự mình làm mọi chuyện, mục đích chỉ là để lừa gạt cô….

.

Tần Tịch lại trở mình, vùi đầu vào trong gối.

Cô có tài đức gì mà có được phần vinh hạnh này đây!Tần Tịch cũng không biết mình ngủ khi nào.


Chuông

báo thức vang lên lúc sáng sớm cô mới phát hiện tay mình nắm điện thoại ngủ suốt một đêm.

“Tiểu Tịch.

” Giọng nói của Đường Lăng vọng lên từ giường bên cạnh, “Tớ đi chạy bộ, cậu muốn đi không?”“Muốn.

” Tần Tịch vội vàng quơ quơ đầu, để bản thân mình tỉnh táo lên chút.

Đường Lăng có một thói quen rất tốt, một tuần sẽ có bốn năm ngày thức dậy lúc 6 giờ sáng, sau đó đi sân thể dục chạy bộ nửa giờ, trở về tắm rửa rồi đi học.

Thân thể khỏe mạnh mới là tiền vốn quý nhất.

Hôm qua Tần Tịch đã hẹn trước với cô ấy, hôm nay lúc chạy bộ, nhất định phải gọi cô dậy cùng.

Âu Dương Nguyệt với Kiều Sơ Hạ còn đang ngủ.

Tần Tịch với Đường Lăng nhẹ chân nhẹ tay thay quần áo vận động, sau đó cùng nhau đi tới sân vận động.

Lúc này nắng sớm còn chưa lên, vườn trường sáng sớm vẫn còn đang an yên giấc nồng.

Vậy mà trên sân vận động đã có không ít người tới.

Tần Tịch đứng song song với Đường Lăng trên sân vận động làm nóng người.

Lúc cô với Lạc Phỉ ở bên nhau, cô từng học đấu vật cùng hắn một khoảng thời gian.

Đương nhiên là không thể mạnh như Lạc Phỉ nhưng mà học cũng rất ra gì và này nọ.

Ít nhất thì khoảng thời gian đó, sức khỏe của cô đúng là rất tốt, cảm giác đầu óc tỉnh táo hơn rất nhiều.


Mấy người Tần Tịch chạy bộ cũng không nhanh lắm, sinh viên chạy bộ trên sân vận động vào sáng sớm đa số cũng chạy chậm như vậy.

Chạy chừng sáu bảy vòng sân, cả người chảy đầy mồ hôi.

“Hừ….

” Lâu rồi cô không vận động, hơi thở trở nên dồn dập: “Cả người chảy đầy mồ hôi đúng là thoải mái hơn nhiều.

”“Ừ.

” Đường Lăng gật gật đầu, hơi hơi ghé mắt nhìn cô hỏi: “Mai có gọi cậu nữa không?”“Ừm, ừm.

”Tần Tịch liên tục gật đầu.

Hai người đang nói chuyện, di động của cô vang lên.

Số điện thoại này cô có lâu, là một đàn anh trong cùng phòng thí nghiệm của thầy Chiêm.

“Chào đàn anh ạ.

” Tần Tịch vội vàng bắt máy, “Anh có chuyện gì ạ?”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện