Sinh viên trả lời cậu ta nhún nhún vai: “Tớ cũng nghe người khác nói thôi.
Dù sao từ lúc anh chàng kia bắt đầu nói, chị ta đã đứng ở lầu 3.
Từ lâu đã bị người khác nhận ra chị ta là Ôn Diệc Nhiên kia, dù sao cũng không nói gì cũng không có ý định nhảy xuống.
cứ đứng thế thôi, mọi người ngẩng đầu là có thể nhìn thấy.”Lâm Cao cuối cùng cũng nói xong lần cuối.Giọng nói của anh ta, đột nhiên im bặt.Anh ta có chút suy sụp buông loa phóng thanh trong tay xuống, mờ mịt nhìn đám người trước mắt.Vô số ánh mắt tò mò nhìn anh ta, có hóng chuyện, có khinh bỉ, cũng có cười nhạo…Lâm Cao đều thấy không sao cả.Anh ta hít thở sâu, nhảy xuống khỏi bồn hoa, cúi đầu đi ra khỏi đám người.“Lâm Cao.” Ngô Hi Ngạn đứng sau anh ta, giọng nói lạnh lùng hơn cả lúc mới rồi: “Rốt cuộc sao lại thế này? Cậu, còn có Ôn Diệc Nhiên, mấy người cuối cùng là muốn làm gì?”Trên sân thượng khu dạy học số 3, Ôn Diệc Nhiên cũng đã không thấy đâu.Cô ta đúng là không nhảy xuống được.Đã xảy ra chuyện như vậy không biết là chạy đi nơi nào âm thầm khóc rồi.Đây cũng chỉ là mới bắt đầu.Những người vây xem sớm đã quay video lại tải lên diễn đàn trường và tieba rồi.Trong video, những câu nói của Lâm Cao được thu lại rất rõ ràng không sót một chữ, còn có zoom cận Ôn Diệc Nhiên đứng trên lầu ba.Trễ nhất là ngày mai, truyện này sẽ truyền đến ai ai cũng biết.Ôn Diệc Nhiên và Lâm Cao, rất nhanh thôi sẽ nổi tiếng trong toàn trường.Tần Tịch đứng phía sau đám người.Cô nhìn Lâm Cao đi ra từ trong đám đông, dưới ánh mắt tò mò của mọi người, suy sụp bước đi.Vị đàn anh này lúc sáng sớm gặp nhau, trên người vẫn còn tràn đầy năng lượng tuổi trẻ và hơi thở tri thức.Bây giờ nhìn lại chẳng khác gì vị đàn ông trung niên 40 tuổi trên vai đè nặng gánh nặng nhân sinh.“Chính là anh ta, vị đàn anh mới rồi cầm loa phóng thanh nói mãi.”“Aiz, sao anh ta lại làm thế? Cho dù là bạn gái mình làm sai, tìm người trong cuộc xin lỗi là được rồi.
Sau đó lại đi giải thích rõ ràng với bạn học không phải là xong à? Cái đại nghĩa diệt thân này cũng quá mức đi!”“Nghe đâu không phải bạn gái, vẫn còn đang theo đuổi.”“Ối giời, thế cũng quá rắc rối phức tạp rồi….”……Thanh âm nghị luận sôi nổi không dứt bên tai, nhưng lại giống như không hề truyền tới tai Lâm Cao.“Đàn anh Lâm Cao.” Mãi đến khi có một giọng nói vang lên bên tai anh ta.Bước chân anh ta dừng lại một chút, theo bản năng nhìn về phía người bên cạnh: “Em….”Lâm Cao đột nghiên nhìn trái ngó phải, có chút sốt ruột nói: “Sao em lại…..
anh biết em muốn hỏi cái gì, nhưng mà chuyện này để anh giải thích sau với em.
Em đừng nói chuyện với anh