Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 249


trước sau


Ngày hôm sau, sáng sớm Tần Tịch vẫn lôi kéo mấy người trong ký túc xá đi chạy bộ ở sân thể dục.

Kiều Sơ Hạ đã khỏe hơn rồi, đương nhiên cũng tham gia chung.

Chờ đến khi các cô chạy xong rồi đi ăn cơm, trời còn chưa sáng hẳn.

Âu Dương Nguyệt bảo lười đi về lại ký túc xá, cứ thế đi thẳng đến phòng thí nghiệm đi.

Dù sao cũng mặc áo blouse trắng bên ngoài, mặc gì cũng chả khác mấy.

“Ờ.

” Tần Tịch gật gật đầu, lấy di động ra nhìn một cái, “Các cậu đi trước đi, tớ bận chút việc tới trễ tí nhá.

”Cô cười cười nói với Âu Dương Nguyệt: “Không về ký túc xá thay đồ thật hả? Không trang điểm này nọ?”“Make up cho chuột bạch nhìn à?” Âu Dương Nguyệt tinh thần sáng láng xua tay, ngữ khí kiên định: “Lười làm.

”Cô ấy là cô gái duy nhất trong ký túc xá kiên trì với chuyện ra cửa nhất định phải make up.

Cho dù chỉ là đánh chút phấn, kẻ lông mày, thoa chút son môi.

Tóm lại cũng nhất định phải trang điểm nhẹ cái mới được.

Gần đây Kiều Sơ Hạ cũng bắt đầu đi theo Âu Dương Nguyệt học make up.

Ngũ quan của các cô đều rất tinh xảo, là khuôn mặt chuẩn girl xinh, chỉ make up đơn giản xíu cũng có thể khiến mấy cô nhìn càng đẹp mắt.


Ngẫu nhiên Tần Tịch cũng chơi cùng cho vui.

Con gái mà, ai mà không thích cái đẹp chứ.

Cô hỏi lại Âu Dương Nguyệt lần cuối: “Không về ký túc xá, mặc đồ thể thao như này đi luôn?”“Không về, không make up, không thay!” Bạn tốt lớn tiếng xua tay: “Đi thẳng tới phòng thí nghiệm.

”“Ờ ờ.

” Tần Tịch cười cười: “Đừng hối hận nhé.

”“Sao phải hối hận chứ?!” Giọng điệu của Âu Dương Nguyệt hơi bén nhọn.

Sau đó cô ấy đột nhiên nhớ tới cái gì, nhấp miệng nhìn Tần Tịch đang tủm tỉm cười nhạt.

“Có phải là…… a a a a a a!” Đột nhiên Âu Dương Nguyệt phản ứng lại, “Hôm nay nam thần của tớ tới?”Trước giờ Tần Tịch không phải là một người hay rối rắm, hôm nay sao lại có thể hỏi đi hỏi lại nhiều lần thế chứ, vậy chỉ có thể là……A a a!“Tiểu Tịch cậu phải nói sớm chút chứ!” Âu Dương Nguyệt đúng là muốn đập cho cô một cái: “Nói sớm chút thì tối qua tớ đã gội đầu rồi.

!”Cô ấy xoay tròn một vòng: “Giờ về ký túc xá gội đầu có kịp không? A a a a! Tối qua trên quai hàm còn nổi hai cục mụn này, xẹp xuống chưa nữa?”“Để tớ xem nào.

” Tần Tịch duỗi tay, nhéo cằm Âu Dương Nguyệt để cô đối diện với mình.

“Vẫn xinh đẹp như cũ.

” Cô mỉm cười, thuận tay còn xoa bóp mặt của bạn tốt.

“Mau về thay quần áo, make up đi!” Tần Tịch buông tay: “Tớ đi chờ nam thần của cậu.

”“Đi giờ đây.

”Nhìn Âu Dương Nguyệt như một làn gió chạy biến về ký túc xá, Kiều Sơ Hạ nhịn không được cười: “Tớ đi xem cậu ấy.

”“Ừm.

” Tần Tịch gật gật đầu.

Cô nhìn theo hai người đi khỏi, sóng vai với Đường Lăng đi về phía cửa đông của trường học.

Cô đã hẹn với Lê Phi gặp nhau ở cửa đông rồi, dù sao thì với những người không phải sinh viên y mà nói, những tòa nhà thí nghiệm này họ không thể nào phân biệt rõ ràng được.

.

“Chuyện của Hạ Hạ, hỏi rõ ràng rồi?” Đường Lăng hỏi.

Hôm qua cô ấy không có cơ hội ở riêng với mình Tần Tịch, nhưng mà nhìn sắc mặt bạn tốt thì biết, chuyện này đã được giải

quyết.

“Ừ.

” Tần Tịch nhẹ giọng đáp lại, trên mặt xuất hiện vẻ mặt chán ghét: “Vốn dĩ chỉ cho rằng Nghiêm Tử Khâm chỉ là không thích cho nên thỉnh thoảng mới cãi vã thôi.


Đây cũng chẳng xem là chuyện gì.

”Cô dừng lại một chút: “Lần này, chị ta đúng là quá đáng.

”Tần Tịch tóm tắt đơn giản câu chuyện của Kiều Sơ Hạ cho Đường Lăng nghe.

Cô để ý đến tự tôn của Kiều Sơ Hạ, không hỏi rốt cuộc là Nghiêm Tử Khâm cho cô ấy mượn bao nhiêu tiền, giúp cô ấy giải quyết chuyện em trai của cô ấy.

Không sai, thoạt nhìn cô ta đang giúp Kiều Sơ Hạ.

Nhưng mà thật lòng muốn giúp với loại giúp đỡ có mục đích như này, thực sự không giống nhau.

“Cậu định làm như thế nào?” Đường Lăng lại hỏi.

“Đợi thêm hai ngày nữa đi.

” Tần Tịch nói: “Hôm nay nhìn Hạ Hạ mới có tinh thần hơn chút.

Hơn nữa….

.

”Cô nheo nheo mắt: “Hai ngày này chắc chắn Nghiêm Tử Khâm cũng sẽ rất cẩn thận, rốt cuộc trên diễn đàn đang chỉ trích Triệu Vệ Hoa rất nhiều, anh ta sắp chịu không được nữa rồi.

”Luật sư Tăng cũng thay cô gửi thư luật sư cho Triệu Vệ Hoa rồi.

Nhưng bọn họ chắc chắn đều cho rằng, cô chẳng qua là hù dọa đối phương chút thôi.

Dù sao thì mình phản kích cũng rất mạnh mẽ, về cơ bản mình không phải chịu chút tổn thương này.

Bây giờ bị xui xẻo là Triệu Vệ Hoa, bị mọi người mắng cho tới tấp.


Giống như cách mọi người thường nói, dù sao cũng là bạn học cùng một trường, cuối cùng cô có thể làm ra chuyện gì được chứ.

Có vài người thậm chí còn có thể tới khuyên cô, thôi bỏ đi.

Nhưng mà cô sẽ không bỏ qua.

Chuyện này chạm đến giới hạn của cô rồi, Nghiêm Tử Khâm với Triệu Vệ Hoa chỉ nói xấu sau lưng cô thôi, có lẽ Tần Tịch sẽ bỏ qua thật.

Nhưng bọn họ lại lợi dụng lúc Kiều Sơ Hạ gặp khó khăn, ý muốn cũng bêu xấu cả đàn anh Ngô Hi Ngạn vào nữa.

Cô sẽ không buông tha cho bọn họ dễ dàng như vậy.

Triệu Vệ Hoa với Nghiêm Tử Khâm cũng không còn coi là nhỏ nữa, cũng nên phải chịu trách nhiệm tương ứng với hành vi mình làm ra.

“Thật ra….

” Hai người im lặng sóng vai đi một đoạn đường, sắp tới của đông trường học rồi.

Đường Lăng nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi: “Cậu đồng ý để Lê Phi đến phòng thí nghiệm, là vì Âu Dương nhỉ?”“Hửm?” Tần Tịch nhướng mày.

“Cậu rất chiều Âu Dương, cũng rất chiều Hạ Hạ.

” Đường Lăng lại nói.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện