Tần Tịch ngơ ngẩn.
Cô không nói nữa, lại ngồi vào trước bàn học.
Trước mặt mở ra giáo trình sinh học phân tử, mỗi chữ trên đó cô đều biết, mấy hôm trước đọc còn rất thuận lợi.
Nhưng mà bây giờ, Tần Tịch lại xem không vào.
Kiều Sơ Hạ, là một trong những bạn tốt nhất của cô.
Ôn nhu cẩn thận tỉ mỉ, vẫn luôn là người cho người khác sự ấm áp trong ký túc xá bọn cô.
Một tay Tần Tịch chống cằm, ngơ ngẩn nhìn phía trước.
Cô ấy sẽ làm ra chuyện như thế thật sao?Trước khi ăn tết, không phải các cô đã khai thông hết rồi sao?“Đây chỉ là suy đoán của tớ.
” Giọng nói của Đường Lăng truyền tới từ phía sau cô, “Tiểu Tịch……”Cô ấy tạm dừng lại.
Đường Lăng không phải là người thích nói chuyện của mình trong ký túc xá.
Thỉnh thoảng nói đôi câu vài lời, để các bạn biết tình trạng của mình là được.
“Tớ đã từng, nghi ngờ ba tớ có phải đã ngoại tình không.
” Cô ấy nhàn nhạt nói.
“Nhưng mà tớ cảm thấy, là tớ suy nghĩ nhiều rồi, ba tớ ông ấy….
.
”Đường Lăng ngửa đầu: “Tuy là không dám nói là người ba tốt nhất tốt nhất trên thế giới này nhưng mà ông thực sự thương tớ.
Ông tôn trọng sở thích của tớ, trong lúc rất nhiều gia đình gia trưởng ép buộc con cái nhất định phải nghe lời ba mẹ, lại bằng lòng nghe ý kiến của tớ.
”“Ừ.
” Tần Tịch cầm bút, vô thức viết chữ lên trang giấy.
“Từ lúc còn rất nhỏ tớ đã thích manga anime, lúc học cấp hai rất nhiều bạn học của tớ cũng rất thích, nhưng mà ba mẹ bọn họ phần lớn biến sự yêu thích đó thành hồng thủy mãnh thú quấy rầy con cái mình học tập, là đầu sỏ gây tội.
”“Ừ……” Tần Tịch lại đáp lại.
“Ngay cả mẹ tớ, cũng phản đối.
” Đường Lăng nói tiếp: “Chỉ có ba tớ, ông bằng lòng tin tưởng tớ, có thể sắp xếp thời gian dành cho việc học hành và sở thích, để cho tớ một mảnh trời tự do.
”Cô ấy nói: “Tớ cũng cho rằng, ông là người ba tốt nhất.
”Đường Lăng nhếch nhếch khóe môi: “Ai biết cuối cùng mọi chuyện lại biến thành như vậy đây?”“Tớ hiểu được.
” Tần Tịch gật gật đầu.
Trên giấy cô chậm rãi viết: Hạ Hạ…….
Cô hiểu được lo lắng của Đường Lăng.
Cho dù là huyết mạch chí thân còn sẽ phản bội, vậy người khác….
.
Nhưng mà Đường Lăng không trải qua chuyện mà cô đã trải qua.
Trên giấy Tần Tịch viết đi viết lại chữ: Hạ Hạ, Hạ Hạ….
.
Cô vẫn bằng lòng tin tưởng, Kiều Sơ Hạ sau khi đã xa cách nhiều năm vẫn rất cẩn thận nhớ rõ kiêng cữ trong khẩu vị của cô.
Nhưng mà……Tần Tịch khẽ thở dài: “Tớ biết rồi.
”Cô đã gặp qua một thế giới còn tàn nhẫn hắc ám hơn.
Thật ra đã không còn ngây thơ như thế.
“Đọc sách đi.
” Nghĩ thông suốt, ngược lại Tần Tịch không rối rắm như vậy nữa.
Cô lại chìm