Trong điện thoại an tĩnh lại.Lạc Phỉ không cúp máy trước, Tần Tịch cũng không động đậy.Cô có thể nghe được tiếng hô hấp của đối phương truyền qua di động.Loại cảm giác này lại hơi giống với lúc Tần Tịch nghĩ là bọn họ đang yêu đương cuồng nhiệt.Giống như không ai nỡ cúp máy trước.Cô nhếch nhếch khóe môi.Là bởi vì biết càng nhiều chuyện liên quan đến đàn anh Ngô sao?Hận thù và sợ hãi của Tần Tịch với Lạc Phỉ cũng dẫn nhạt đi, bắt đầu dùng một người khác từ từ bù đắp lại.“Khi nào thì đi họp?”“Tuần sau.” Tần Tịch nói.“Đi đường cẩn thận.”“Được, cảm ơn.”Tần Tịch im lặng hai giây: “Tạm biệt.”Cô cúp máy, nhìn chằm chằm màn hình di động từ từ tối đi một lát.Có phải vì tâm tính thay đổi rồi không, cô cũng chưa nghĩ tới, giữa mình và Lạc Phỉ, vậy mà lại có thể bình tĩnh nói chuyện điện thoại như vậy.Tần Tịch nhắm mắt lại.Không yêu, hận rồi cũng sẽ nhạt đi.Có lẽ là vậy thật.Lạc Phỉ hứa sẽ điều tra, Tần Tịch biết hắn mạnh.Chỉ cần hắn bằng lòng nhúng tay, sẽ không có khả năng không tra được chân tướng.Huống chi, toàn bộ hội nghị đều là tập đoàn Lạc thị tài trợ.Tuy rằng không có nói chủ đầu tư là thủ quỹ của giới nghiên cứu khoa học, nhưng mà chuyện nhỏ như vậy, chắc chắn sẽ nể mặt hắn.Cách ngày đi tham dự hội nghị ngày càng gần.Ngô Hi Ngạn đã mua xong vé máy bay.Anh bảo Tần Tịch với mấy người Đường Lăng xin nghỉ phép một ngày, vì thầy Chiêm Hoa Phong cần phải đi trước, đi gặp đối tác cũng hợp tác làm đề tài nghiên cứu lớn với ông.Dùng cách nói của Ngô Hi Ngạn, đối phương cũng là một người rất tài giỏi, đi nghe ông ấy nói chuyện với Chiêm Hoa Phong một lát, cũng có chỗ tốt với Tần Tịch.Vé máy bay, khách sạn......Hành trình đã xác định xong.Kiều Sơ Hạ ngày càng đi trễ về sớm, gần như không có đụng chạm gì với người trong ký túc xá.Mấy người Tần Tịch không biết phải an ủi cô ấy như thế nào.Chuyện như vậy rất ngượng ngập, không phải là người trải qua chuyện đó, nói gì thì nghe vào tai đối phương cũng thành châm chọc.Cuối tuần trước khi xuất phát kia.Vốn dĩ Tần Tịch ở ký túc xá đọc sách, không nghĩ tới Ngô Hi Ngạn lại vội vàng gọi điện thoại tới.“Tần Tiểu Tịch, nếu bây giờ ở trường học thì tới phòng thí nghiệm ngay.”“Sao vậy ạ?” Tần Tịch vừa hỏi vừa bắt đầu thay giày.“Bạn nối khố với giáo sư Chiêm tới, đang mở tọa đàm ở phòng thí nghiệm.” Ngô Hi Ngạn nói: “Mấy bạn ký túc xá bọn em ở đó, gọi đi chung đi.”“Được được được.” Tần Tịch liên thanh đáp lời, “Em tới ngay giờ đây.”Đường Lăng với Âu Dương Nguyệt đi thư viện tự học, Kiều Sơ Hạ sáng sớm đã ra ngoài, không biết là đi đâu.Tần Tịch gửi tin nhắn wechat cho cả ba người.Cô lo lắng mấy người không nghe được tiếng thông báo, vừa đi ra khỏi ký túc xá vừa gọi điện thoại cho các cô ấy.Giáo sư Lưu là bạn học với thầy Chiêm Hoa Phong.Hai người hợp tác gánh vác hai bộ phận của một đề tài trọng điểm, lần này bọn Tần Tịch muốn tới sớm hơn và vì muốn gặp mặt ông ấy.Không nghĩ tới gần đây thầy ấy luôn họp ở nước ngoài, cứ thế trực tiếp bay thẳng tới thành phố A.Trước là tới gặp bạn học cũ, sau là chờ bọn họ rồi cùng bay đi tham dự hội nghị.Đại học A thường xuyên có cơ hội được nghe tọa đàm.Nhưng mà những vị đầu ngành tới mở tọa đàm, còn là trong phạm vi nhỏ, chỉ nó trọng điểm, vẫn rất có cơ hội được tham dự.Chẳng mấy chốc, Đường Lăng với Âu Dương Nguyệt cũng chạy tới phòng thí nghiệm.Chỉ có Kiều Sơ Hạ không trả lời tin nhắn, cũng không nghe điện thoại.Chờ nghe xong tọa đàm của giáo sư Lưu.Tần Tịch mới có cơ hội nói với Ngô Hi Ngạn mấy câu.Cô nhìn vẻ mặt mệt mỏi của đàn anh Ngô, lo lắng hỏi: “Đàn anh, gần đây rất mệt ạ?”“Vẫn ổn.” Ngô Hi Ngạn lắc đầu.Buổi tối bọn họ cùng ăn cơm với giáo sư Lưu và thầy Chiêm.Đường Lăng với Âu Dương Nguyệt tiếp tục đi tự học.Tần Tịch được sự đồng ý, ở lại phòng thí nghiệm.Đây không phải là giáo sư Chiêm Hoa Phong giấu diếm.Dù sao thì đề tài ông nghiên cứu, là cực kỳ quan trọng, cấp độ bảo mật rất cao.Tần Tịch ở phòng thí nghiệm lâu như vậy, cũng chỉ là làm những bước thí nghiệm được phân công, trước giờ chưa thấy qua được nội quy chi tiết của toàn thí nghiệm.Kể cả những đàn anh, đàn chị hỗ trợ trong phòng thí nghiệm khác cũng như thế cả.Tần Tịch đi theo sau Ngô Hi Ngạn, vào phòng họp nhỏ trên tầng cao nhất của tòa nhà thí nghiệm.Cô hơi căng thẳng: “Đàn anh, em có thể dự thính thật ạ?”“Là thầy Chiêm cho phép em tham gia.” Ngô Hi Ngạn quay đầu lại.Anh giơ tay, xoa xoa đâu Tần Tịch: “Đừng lo lắng.”Lần này phòng họp cũng chỉ có bốn người.Lúc Tần Tịch với Ngô Hi Ngạn đi vào, thầy Chiêm Hoa Phong và giáo sư Lưu đang vây quanh một cái notebook trên bàn hội nghị.Hai người đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau.Ngô Hi Ngạn đóng cửa phòng, khóa trái lại.Sau đó mới cùng Tần Tịch đi qua.“Lại đây lại đây.” Chiêm Hoa Phong gọi hai người lại.Ông hơi đắc ý nói với bạn học già của mình: “Đây là sinh viên trường chúng tôi.
Hi Ngạn ông biết rồi, cô gái nhỏ này là sinh viên năm hai, cũng giống như năm đó Hi Ngạn học, môn nào cũng điểm tuyệt đối, cơ sở vững chắc lắm.
Lần hội nghị thường niên cho các bác sĩ trẻ này, mấy nhóm sinh viên chính quy được mời, có đề tài nhóm mà cô bé chịu trách nhiệm chính.”“Nghe ông nói rồi.” Giáo sư Lưu cười, đứng thẳng người.Ông nhìn về phía Tần Tịch: “Thầy Chiêm các em á, khoe rõ nhiều lần trước mặt thầy rồi.
Trường chúng ta năm nay không có sinh viên chính quy tham dự, lão đắc ý lắm cơ, nhất định phải để thầy gặp em đấy.”“Ngay cả thảo luận hôm nay cũng đồng ý cho em tham gia.” Giáo sư Lưu nói lời thấm thía với Tần Tịch: “Ông ấy coi trọng em lắm, em cũng đừng phụ sự coi trọng của ông ấy với các em nha.”“Dạ.” Tần Tịch ngoan ngoãn gật gật đầu: “Em sẽ cố gắng ạ.”“Ha ha ha ha...” Chiêm Hoa Phong cười rộ lên sang sảng.“Tần Tịch, lại đây.” Ông nói: “Lần này...”Chiêm Hoa Phong còn chưa nói hết lời, tòa nhà phòng thí nghiệm đột nhiên lung lay.“Sao thế này?” Vẻ mặt ông khẽ biến, chuyện đầu tiên là gỡ