“A~ chút tiền vặt này, ngài chắc hẳn không muốn đụng tới. Hay là 100.000 vạn, ngài thấy thế nào?”
“100…100.000 vạn? Tiểu mỹ nữ, mày đùa tao đấy à?” Tâm trạng của Đại Bằng bây giờ không khác gì ngồi trên đống lửa. Rốt cuộc là ông nên uống hay không? Phải biết là số tiền này là 100.000 vạn đấy! Công ty của ông đang có một dự án lớn, nhưng cái dự án này cũng chỉ tốn vài chục vạn là cùng. Đừng nói là ông, bây giờ bất cứ người nào ở đây cũng đều ao ước cái con số đấy
“Vị tiên sinh này, tôi nào dám đùa ngài. Hay là ~ ngài thử uống hết xem rốt cuộc tôi có cái gan đó không?” Thiên Tình nở nụ cười chế giễu, trong giọng nói có vài phần khinh bỉ Đại Bằng
Thiên Tình vừa dứt lời, mọi người xung quanh bắt đầu phá lên cười
“Oa ~ không biết như thế nào, nhưng cô gái này thật thú vị. Biết rõ tên này không uống nên mới ra con số lớn như vậy”
“Shhhh! Nói nhỏ thôi, không sợ hắn nghe thấy sao?”
“Đẹp thật đấy, giống như tiên nữ vậy”
“Cô gái này là ai vậy? Hình như vừa nghe cô ấy nói từ “Dương gia” thì phải?”
…
“Thiên Tình? Sao cô lại ở đây?” Cố Giai Giai từ xa chạy tới, khuôn mặt hốt hoảng nhìn Thiên Tình
Thiên Tình khẽ nhíu mày, rõ ràng tâm trạng có chút không vui khi Cố Giai Giai tới quàng tay cô
Từ khi nào cô với Cố Giai Giai thân thiết đến mức quàng tay nhau như thế này?
Cố Giai Giai cúi đầu chào xã giao Đại Bằng để hắn có ấn tượng tốt với cô, rồi sốt ruột nói với Thiên Tình: “Thiên Tình, vị tiên sinh này là Đại Bằng. Ngài đây cũng giúp Cố gia rất nhiều. Sao cậu lại chọc vào ông