Trong lớp, một nữ sinh đang khóc, di động của cô ta nằm ở trên bàn, giao diện vừa vặn dừng lại ở bài đăng diễn đàn, mà tài khoản đăng nhập lại là tài khoản phụ của Lý Tuyết.
Mọi người nhìn đến đây cũng coi như là đã hiểu, là Phạm Hiểu Thiến đăng bài, cố ý hãm hại Lạc Y, mưu kế bị phá, ngược lại lại đem nước bẩn hắt đến trên người Lý Tuyết.
Thủ đoạn này thật sự là làm vỗ tay tán dương, nếu không phải bởi vì ngoài ý muốn, Tô Thiển Mạt không cẩn thận đụng vào Phạm Hiểu Thiến, di động của cô ta cũng sẽ không rơi trên mặt đất, mà Tô Thiển Mạt duỗi tay xuống nhặt, vừa lúc thấy được nội dung trong di động.
Trận ngoài ý muốn này thật sự đến quá trùng hợp, Lạc Y suy tư.
Cô cùng Phạm Hiểu Thiến căn bản là không thân, trước kia chưng từng có giao lưu, cô ta vì cái gì muốn hãm hại mình, căn bản không có lý do hãm hại.
"Lão sư, em sai rồi, cầu cô cho em xin một cơ hội đi, em xin cô.."
Phạm Hiểu Thiến khóc lớn khẩn cầu Uông Nguyệt lão sư, cô ta cũng không có cách nào, nếu không đi hãm hại Lạc Y, kết cục của cô ta liền sẽ thực thảm, cô ta không nhận nổi.
"Em cùng cô đến văn phòng." Uông Nguyệt hô một tiếng, sự việc phát triển thành hài kịch như vậy cô ta cũng không nghĩ đến, hiện tại Phạm Hiểu Thiến thừa nhận, cần phải xử lý một chút, rốt cuộc chuyện này có ảnh hưởng thực ác liệt.
Lý Tuyết nhìn Uông Nguyệt cùng Phạm Hiểu Thiến rời đi khóe môi xẹt qua một tia ý cười.
"Kiều Khê, cậu nói xem chuyện này thật sự là Phạm Hiểu Thiến làm sao?" Tô Thiển Mạt vẫn luôn tỏ vẻ hoài nghi, cô nàng không thể tin chuyện này sẽ cùng Phạm Hiểu Thiến có quan hệ.
"Cậu cảm thấy thế nào?" Lạc Y dò hỏi, thật rõ ràng, Phạm Hiểu Thiến thành người chịu tội thay, chỉ là không rõ ràng lắm, cô ta vì cái gì phải làm như vậy.
Lý Tuyết cùng Phạm Hiểu Thiến rốt cuộc là quan hệ hợp tác hay là có cái gì khác, cô không hiểu gì hết chỉ im lặng xem biến.
Tô Thiển Mạt cùng Lạc Y đồng thời nhìn về phía Lý Tuyết, thấy cô ta an tĩnh ngồi tại chỗ, phảng phất giống như việc gì cũng đều không liên quan đến mình.
Sau sự kiện lần