Tiếng bước chân hối hả cứ thế vang dội khắp biệt thự yên tĩnh.
Sau đó là cả chục đôi chân đang hối hả bước đến .
Trước mặt họ , lại thêm một cỗ quan tài khác.
Thời Luân vừa chạy đến , đã há hốc mồm không tin sự thật.
Anh là liền gào lên như điên loạn :" tại sao ? Tại sao lại thành ra thế này ?"
Không một ai xung quanh đấy dám trả lời , anh ta lại đảo mắt nhìn xung quanh rồi lại hét lớn :" Tử Yên, mày ở đâu.
Bước ra đây !"
Không một ai nhìn thấy Thời Tử Yên đang ở đâu , cũng chả ai biết cô ấy đang làm gì.
Trong Thời gia bây giờ là một bài vị còn ấm , một cỗ quan tài lạnh lẽo.
Thời Luân như bị điên lên , liên tục đập vỡ những thứ trong tầm mắt anh ta .
" đủ rồi Thời Luân !"
Một giọng nói vang lên giữa nhà , anh ta vừa quay lưng lại.
Chỉ nhìn thấy Thời Tử Yên với cơ thể yếu ớt.
Đang được Lãnh Quân dìu đến .
Vừa nhìn thấy thân thể của Thời Tử Yên băng bó , Thời Luân liền phì cười hỏi :" mày đang có ý định gì đây ? Tao hỏi mày , tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này ?"
Thời Tử Yên liền thay đổi ánh mắt , nhìn về phía Thời Luân mà quát lớn :" không phải tại anh sao ? Nếu ngày hôm qua anh không đến chọc tức ông , thì đâu có ngày hôm nay.
Nếu anh không muốn nắm quyền thì có lẽ bây giờ nhà chúng ta sẽ không như vậy !"
Thời Luân liền cười một cách khó hiểu rồi hỏi lại cô :" mày điên hả ? Tao đã làm cái gì đâu chứ ?"
" đêm qua , anh đi nhậu say xỉn về bước vào phòng bệnh của ông.
Liên tục ép ông kí giấy chuyển nhượng toàn bộ tài sản lại cho anh.
Cái gì mà muốn thắng tôi.
Anh thật sự không biết ông đã rất đau khổ khi bố mất sao.
Tôi đến ngăn anh lại , thì anh liền đến đánh tôi.
Thời Luân , mọi chuyện hôm nay đều là do anh gây ra !"
Thời Luân vừa nghe cái gì vậy ? Anh ta cũng hoang mang.
Không nhớ rõ đêm qua mình đã làm gì.
Sáng thức dậy , chỉ thấy bản thân có vài vết bầm ở tay.
Còn lại thì không nhớ rõ , đầu óc tỉnh dậy cũng rất mơ màng .
Lãnh Quân vừa hay nhìn thấy được vết bầm trên Thời Luân.
Anh ấy liền bước đến hỏi:" đêm qua anh làm gì để tay bị bầm vậy ?"
Thòi Luân liền hoang mang một cách khó tả , anh ta vốn cũng không biết thì làm sao trả lời chứ
" là do tôi nắm chặt tay anh ta lại , nếu mọi người không tin thì tôi sẽ đến xác nhận lại "
Vừa dứt lời , Thời Tử Yên liền bước đến nắm chặt vào tay của Thời Luân.
Vết bầm trình khớp với tay của Thời Tử Yên.
Mọi người xung quanh đều im lặng không nói nên lời nào .
Thời Luân bị dồn vào đường cùng , liền kích