Editor: Omaka
Beta: Aki Re
Bên ngoài trời còn đang mưa, Ninh Mông cũng không có lạnh nhạt đến mức đuổi cậu ra ngoài trời vẫn còn đang mưa kia.
Hiện tại nếu đuổi cậu đi thì lúc nãy cô bất đắc dĩ cho cậu vào cửa, không những vậy còn cho cậu tắm rửa một cái, không phải là uổng phí sao?Vào khoảng mười một giờ, Ninh Mông đi đến chỗ ghế sofa cậu đang ngồi rồi nói: "Chỉ mỗi buổi tối hôm nay thôi đấy.
Ngày mai sau khi cậu thức dậy thì phải tự mình rời đi.
Tôi đi nghỉ ngơi trước đây..."Thẩm Dạng vẫn còn đang quấn mình trong chăn, ngoan ngoãn gật đầu đáp lại.Trước khi bước vào phòng, cũng không biết Ninh Mông nghĩ tới cái gì mà lại nói thêm một câu: "Thật ra cậu rất thông minh.
Nếu có thể thì về sau cậu nên chú ý hơn vào việc bảo vệ tốt bản thân mình, tránh để bị thương lần nữa."Cậu lặng lẽ nhìn bóng dáng của cô bước vào phòng rồi cuối cùng bị một cánh cửa chắn mất tầm nhìn.Ngày hôm sau, khi Ninh Mông rời giường rồi đi đến phòng khách thì thấy người nằm ngủ trên sofa ngày hôm qua đã biến mất.
Tất cả đồ vật đều đã được sắp xếp gọn gàng giống như nơi này chưa từng có người ngoài nào tới đây.
Ngoại trừ một bông hoa cúc nhỏ màu trắng trên bàn trà còn ở đó để nhắc nhở cô rằng hiếm khi cô có lòng tốt đưa một thiếu niên về nhà mình như ngày hôm qua.Ninh Mông nghĩ rồi quyết định vẫn nên để đóa hoa cúc dại này bỏ vào một cái bình nhỏ có chứa nước."Cậu có chắc rằng hôm nay Mông Mông sẽ đến nơi này không?" Lãnh Vân Đình hỏi với giọng lạnh lùng như thể nếu anh ta không nhận được một đáp án chính xác thì anh ta sẽ sa thải người trợ lí này.Người trợ lý trẻ cúi đầu và nói: "Căn cứ theo điều tra thì Ninh tiểu thư chắc chắn sẽ đến khách sạn này để tham dự một bữa tiệc khởi động máy "Lãnh Vân Đình tạm thời bình tĩnh lại rồi bước vào cửa khách sạn.
Ngay lúc anh ta vừa bước vào cánh cửa được một giây thì dường như ngửi thấy được mùi của kẻ thù.
Anh ta nhìn thẳng về phía trước, đúng lúc chạm ánh mắt với người đàn ông đang ngồi trên xe lăn.Cả hai bên đều dừng lại, không có bất cứ sự chuyển động nào chỉ có ánh mắt là giao tiếp với nhau mà mùi thuốc súng đã tràn ngập