Cậu chủ yêu cầu tôi bảo vệ cô Bảo Nhi và cậu chủ nhỏ.” Trần Danh lạnh lùng xua tay Trương An, gương mặt không chút biểu cảm nói.
Sắc mặt Trương An trở nên vô cùng xấu xí, bà tự nói với chính mình, thần thái có chút điên cuồng nói: “Thanh Vũ, đứa con ngốc nghếch này… sao lại đi thích loại phụ nữ này chứ?” “Huỳnh Bảo Nhi, cô đã hại nhà họ Trần chúng tôi. Nếu Thanh Vũ xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không để cô sống yên ổn đâu.”
Trong lòng Trương An không can tâm liếc nhìn về phía tôi, sau khi bỏ lại vài câu gầm gù với tôi thì mới chịu rời đi.
Tôi sững sờ nhìn bóng lưng khuất dần của Trương An. Trong trí nhớ của tôi, tuy Trương An là một người phụ nữ xấu tính chua ngoa nhưng vẫn luôn chú ý đến hình tượng của mình, nhưng Trương An trước mặt tôi bây giờ lại phố diễn hết những tính xấu xí của mình mà không níu giữ chút hình tượng gì, và trông bà cũng đã già đi khá nhiều so với trước.
Nghĩ đến đây, tâm trạng của tôi bỗng trở nên phức tạp.
Tôi không ngờ lại có thể hủy hoại Trần Thanh Vũ hoàn toàn như vậy, tôi chỉ là…
Chỉ là gì chứ?
Thậm chí tôi không biết lúc đầu mình nghĩ thứ gì nữa, cũng có lẽ bởi vì tôi quá yêu cũng quả hận Trần Thanh Vũ chăng? Giọng nói của Trần Danh khiến tôi định thần lại suy nghĩ, tôi lắc “Cô Nhi, cô có bị thương chỗ nào không?” đầu, ánh mắt hơi yếu ớt nói: “Tôi không sao cả, Trần Danh, anh đã điều tra rõ những gì tôi nhờ anh chưa?” Tôi đã nhờ Trần Danh đi điều tra lại tình hình bên người đã khuất, mặc dù bác sĩ pháp y đã xác định rồi nhưng tôi vẫn cảm thấy không yên tâm. “Kết quả giám định pháp y đều giống nhau. Vì Lê Minh Quang đã sớm nghĩ đến việc sẽ sử dụng thủ đoạn này cho nên anh ta đã làm mọi việc mà không để lại chút sơ hở nào cả.” Trên khuôn mặt cương nghị của Trần Danh hiện lên một lớp sương mờ. “Nếu không nhanh chóng tìm ra được bằng chứng, một khi vụ án đã được hoàn tất, cậu chủ sẽ khó có thể lật ngược lại tình thế”
Ngay cả khi trước đây Trần Thanh Vũ đã từng là ông hoàng kinh doanh của cả thủ đô này, nhưng khi đứng trước pháp luật thì mọi người đều bình đẳng, huống hồ mọi bằng chứng xuất hiện bây giờ đều gây ra bất lợi cho Trần Thanh Vũ. “Dẫn tôi đến tìm người nhà của người mẫu đó.” Tôi sờ bụng mình, trầm mặc nói.
Nếu đã không có cách nào có được những bằng chứng bên ngoài này, tôi chỉ còn cách nhúng tay vào chỗ khác mà thôi.
Ban đầu để tham gia cuộc thi thiết kế lần này, người mẫu đại diện cho tập đoàn Trần Thăng là một người mẫu nổi tiếng ở thủ đô, cô ấy tên là Vũ Hoàng Yến.
Khi chúng tôi đến nhà họ Vũ, sau khi bố mẹ Vũ Hoàng Yến biết rằng tôi muốn hỏi về khoảng thời gian trước đó, bọn họ đã phẫn nộ nói với tôi: “Tập đoàn Trần Thăng dám làm ra mấy chuyện không có lương tâm như thế, vợ chồng tôi nhất định sẽ chiến đấu đến cùng, tôi muốn mấy người xấu xa này phải trả giá cho tội ác họ gây ra.” “Bây giờ mấy nhà kinh doanh chỉ vì chút lợi ích mà chuyện gì cũng có thể làm được. Cái chết của Hoàng Yến, tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu.”
Nhìn cảm xúc của bố mẹ Vũ Hoàng Yến kích động như vậy, tôi mím môi nói: “Tôi hiểu rất rõ cảm xúc của hai bác lúc này, đây là lần đầu tiên tôi tìm đến đây, tôi chỉ muốn hiểu rõ hơn về tình hình lúc đó. Sau khi Vũ Hoàng Yến mặc chiếc váy cưới đó mới đột nhiên qua đời sao?” “Đúng vậy, khi Hoàng Yến rời đi, con gái tôi còn nói hôm nay có cuộc thi thiết kế, con gái tôi được vào vòng chung kết, nó rất vui mừng còn nói cho chúng tôi biết để chúng tôi xem tin tức. Ai ngờ, sau đó nó lại chết trong phòng thay đồ khi đang thay bộ đồ được thiết kế thủ công của tập đoàn Trần Thăng đó. Lúc chết nó vẫn còn mặc bộ váy cưới đó trên người, bác sĩ pháp y đã tìm thấy được chứng cứ từ chiếc váy cưới và cho rằng vải của chiếc váy cưới có trộn chất cực độc khiến nó tử vong tại chỗ “Trước đó Vũ Hoàng Yến đã từng chạm vào bất cứ thứ gì chưa? Tôi cau mày hỏi lại.
Vì những thứ tôi thấy trên chiếc váy cưới chỉ là bột gây ngủ thông thường, đáng lẽ sẽ không gây ra cái chết của Vũ Hoàng Yến được, không phải vậy sao?
Nhưng mà bây giờ Vũ Hoàng Yến đã chết? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với tất cả những việc này vậy chứ? Trần Thanh Vũ biết rằng tôi muốn ngăn cản người của anh tham gia cuộc thi thiết kế lần này, nhưng anh vẫn không cản tôi lại mà còn để cho tôi hành động. Lê Minh Quang đã nhìn ra điểm này, sử dụng thiết kế của tôi để gài bẫy Trần Thanh Vũ. Điều mấu chốt là… anh ấy đã ra tay lúc nào vậy? “Cô nói như vậy là có ý gì chứ?” Bố mẹ Vũ Hoàng Yến nghe tôi nói như vậy, trên mặt lộ ra vẻ không vui khác thường.
Nhìn thấy biểu cảm không hài lòng của hai người, tôi lập tức giải thích: “Tôi chỉ lo lắng bác trai và bác gái đây bị người ta lừa gạt mà thôi, cho nên muốn hỏi cho rõ…” “Không cần phải nói nữa, tôi biết cô, cô đã từng là vợ cũ của Trần Thanh Vũ, sau khi ly hôn vẫn còn quan hệ không rõ ràng với Trần Thanh Vũ. Sau đó, cô lại kết hôn với Lê Minh Quang rồi lại ly hôn với cậu ấy, một người phụ nữ không chính đáng như cô, mau cút ra khỏi nhà họ Vũ chúng tôi.”
Bố Vũ Hoàng Yến đứng dậy, nhìn tôi với ánh mắt nghiêm nghị khác thường rồi nói.
Tôi vẫn còn muốn xem bố mẹ Vũ Hoàng Yến có để lại manh mối nào nữa không, nhưng cảm xúc của hai người bọn họ quá kích động nên đã đuổi tôi ra ngoài. . truyện tiên hiệp hay
Tôi vô cùng bất lực, chỉ còn cách vỗ vào đầu mình rồi khỏi nhà họ Vũ.
Tôi vừa mới bước ra khỏi nhà họ Vũ, bỗng nhiên một chiếc xe hơi màu đen dừng lại bên cạnh tôi.
Tôi cảnh giác nhìn chiếc xe đậu bên cạnh mình, đôi mắt lạnh lùng nhìn vào cánh cửa sổ xe đang từ từ hạ xuống. “Huỳnh Bảo Nhi, bây giờ em vì tên Trần Thanh Vũ kia mà chạy đến đây sao?”
Khuôn mặt dịu dàng của Lê Minh Quang lộ ra.
Anh ta cụp mãt xuống, trong mắt hiện lên một chút bất mãn nhìn tôi rồi nói. “Lê Minh Quang, tôi luôn nghĩ anh là một quân tử chính trực chính nghĩa, không ngờ anh lại là kẻ hèn hạ hơn ai hết, chỉ để đạt được mục đích của bản thân mình, anh lại lấy mạng người ra đùa sao?” Tôi ôm bụng, dùng giọng điệu chế giễu nhìn Lê Minh Quang nói. “Miễn là có thể đánh bại Trần Thanh Vũ thì việc giết một hoặc hai người,