Một tháng sau.
Bụng của tôi càng lúc càng lớn hơn, bụng được sáu tháng nhưng lại lớn hơn so với những bụng bầu bình thường.
Chứng cứ bất lợi cho Trần Thanh Vũ ngày càng nhiều, tôi bất lực chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Thanh Vũ đứng trên tòa án. Anh không nói lời nào, thậm chí cũng không giải thích gì.
Chỉ là lúc anh bị người ta đưa đi, anh nhìn tôi một cái thật sâu, ánh mắt mang theo lưu luyến nhìn về phía bụng tôi. Tôi hiểu ý của anh, anh bảo tôi phải chăm sóc cho đứa nhỏ thật tốt.
Sau khi Trần Thanh Vũ bị giam vào tù, tâm trạng của tôi cũng bị ảnh hưởng rất nhiều. Hơn nữa bụng ngày càng lớn, tính khí của tôi cũng ngày càng trở nên kỳ lạ.
Cũng may vẫn còn có Trần Danh chăm sóc tôi, nếu không thì tôi cảm thấy mình sẽ điên mất. “Khách hàng không hài lòng với đơn hàng lần này sao?” Tôi nhìn đơn đặt hàng được đưa trở lại, không mấy vui vẻ nhìn Trần Danh.
Tập đoàn Trần Thăng còn chưa đóng cửa hoàn toàn, tôi lấy tiền tích góp còn dư lại của mình, chống đỡ tập đoàn Trần Thăng đang ngấp nghé trên bờ vực.
Tôi đã nói với những người đòi nợ đó rằng tôi sẽ chịu mọi khoản nợ mà tập đoàn Trần Thăng nợ họ.
Mặc dù khi đó họ không tin lời của tôi nhưng cuối cùng thấy thái độ cần xin của tôi, họ đã đồng ý cho tôi thời gian để chuẩn bị tiền.
Tôi chăm chỉ vẽ bản thiết kế và bán trên các trang mạng online. Một bản vẽ thiết kế tốt có thể lên đến mấy chục triệu thậm chí trên trăm triệu.
Nhưng mà tôi lại vô cùng mệt mỏi, dù sao tôi cũng đang mang thai. Mỗi ngày lại phải thiết kế, sức khỏe không thể nào chèo chống nổi nữa.
Nhưng cho dù như thế nào, tôi vẫn luôn kiên trì chống đỡ, quyết không bỏ cuộc. Tập đoàn Trần Thăng là công ty của Trần Thanh Vũ, tôi không thể… nhìn nó suy sụp như thế này. “Khách hàng nói thiết kế ở đây không hợp lý, yêu cầu chúng ta hoàn tiền lại” Trần Danh chỉ một chỗ trên bản thiết kế, nói với tôi. “Anh nói với khách hàng một chút, nói tôi có thể sửa lại” “Ông ta nằng nặc đòi hoàn tiền, rút hết tất cả tiền đầu tư.” Trần Danh khổ sở nhìn tôi nói.
Thoái vốn?
Đây là khách hàng lớn mà tôi vất vả lắm mới lôi kéo ở trên web đến. Làm sao có thể dễ dàng buông tha như vậy được. “Anh giúp tôi liên hệ với khách hàng này, tôi sẽ tự mình nói với ông ta” Tôi nhìn Trần Danh, khó khăn đứng lên.
Trần Danh đi lại đỡ tôi, nhìn bụng của tôi, khó xử nói: “Cô chủ, bụng của cô đã rất lớn rồi. Chuyện của công ty, cậu chủ nói cho dù không còn cũng không sao, chỉ cần cô và đứa nhỏ bình an là được.” “Không thể bị đánh ngã như vậy được, chỉ cần tôi còn một chút hơi thở, tôi tuyệt đối sẽ đỡ nó đứng lên, tôi tin đứa bé cũng sẽ ủng hộ mẹ nó.” Tôi sờ bụng mình, kiên định nhìn về phía Trần Danh nói.
Trần Danh không nói gì, chỉ là ánh mắt phức tạp nhìn tôi một lúc lâu. Sau đó mới đi xuống chuẩn bị xe.
Gần đây Lê Minh Quang không có thời gian gây sự với tôi, bây giờ Trần Thanh Vũ bị anh ta đánh bại. Nói không chừng anh ta còn đang mở nhạc ăn mừng chiến thắng, không có thời gian để ý tới tôi và tập đoàn Trần Thăng đang dần suy sụp nữa.
Tôi sẽ không để Lê Minh Quang tiếp tục như thế này.
Tôi siết chặt nắm tay nhìn ra cửa sổ, đôi mắt lạnh băng. “Cô Nhi, muốn tôi tiếp tục đầu tư vào studio của cô nữa à?” Ông chủ Hùng nhìn tôi với thái độ hơi coi thường.
Tôi thấy thái độ xem thường lộ rõ trên mặt của ông chủ Hùng, tôi khéo léo mỉm cười nói: “Trước đây không phải ông chủ Hùng rất thích bản thiết kế của tôi lắm sao? Không biết ông chủ Hùng thấy không hài lòng ở điểm nào? Chỉ cần ông nói ra, tôi đều có thể giúp ông sửa lại lần nữa” “Không cần, tôi đã tìm tới tập đoàn Thời Quang của tổng giám đốc Quang rồi. Bảo tôi đầu tư cho một công ty bất cứ lúc nào cũng có thể đóng cửa của mấy người, tôi không dám. Trước đây do không biết công ty sau lưng cô là tập đoàn Trần Thăng nên mới đầu tư, tôi cũng không muốn lại tiền mất tật mang đầu” Ông chủ
Hùng châm chọc nhìn tôi, sau đó lập tức đứng dậy rời đi.
Tôi không thể để việc kinh doanh bị thổi tắt như thế, bây giờ ông chủ Hùng là một nước cờ vô cùng quan trọng trong bước khởi đầu của tôi.
Không còn cách nào khác, tôi chỉ còn cách kéo tay của ông chủ Hùng lại: “Ông chủ Hùng, trên mạng chỉ là mấy thứ hư ảo không có thật. Chất liệu và thiết kế của chúng tôi là tốt nhất. Xin hãy tin tôi. Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm. ” “Chịu trách nhiệm? Cô muốn chịu trách nhiệm như thế nào? Hiện tại Trần Thanh Vũ đã bị bắt, tôi khuyên cô không nên lãng phí sức lực. Khối u ác tính ở tập đoàn Trần Thăng này sớm muộn cũng có ngày sẽ sụp đổ” “Theo đuổi lợi ích bất chính giữa các doanh nghiệp, không phải ông chủ Hùng rất rõ ràng sao? Công ty của tập đoàn Trần Thăng luôn đứng vững ở thủ đô, đột nhiên lại xảy ra chuyện này. Tôi nghĩ ông chủ Hùng thông minh như vậy, nhất định có thể thấy được gì đó chứ nhỉ?”
Tôi không tức giận, chỉ nhìn ông chủ Hùng và nói. Đôi mắt hẹp của ông chủ Hùng nheo lại, đi tới gần tôi nói: “Người phụ nữ này không tệ nhỉ, chẳng trách có thể làm cho Trần Thanh Vũ thích mê thích đắm như vậy. Cái này, cô muốn tôi cho công ty của các người một cơ hội cũng không phải không được, nhưng mà cô cũng hiểu mà. Tôi là người làm ăn, chỉ làm chuyện có lợi ích, hiện giờ hình tượng của tập đoàn Trần Thăng bết bát như vậy, hễ là công ty có đầu óc một tí thì sẽ không dại gì hợp tác với tập đoàn Trần Thăng đâu.”
Ông chủ Hùng nói cái này là muốn cho tôi một cơ hội. Cho dù là một cơ hội nhỏ bé, tôi tuyệt đối cũng không buông tha.
Tôi nhìn ông chủ Hùng, siết chặt tay nói: “Tôi sẽ không để ông chủ Hùng thất vọng, tôi nghe nói ông muốn đưa công ty phát triển nước ngoài. Tôi có thể cung cấp thiết kế cho ông, nhất định sẽ khiến công ty ở nước ngoài của ông cháy hàng.”