Chưa được mấy ngày, thông báo đã truyền ra. Phân cảnh thời còn trẻ sẽ để Long Thất quay, còn giai đoạn trưởng thành phía sau đổi thành Giản Nghi Trăn. Nói cách khác, cùng một nhân vật nhưng không cùng một phân đoạn; lại nói một cách khác, Long Thất bị chơi một vố rồi.
Lão Bình cực kỳ phẫn nộ.
Nhưng biểu hiện trên mặt lại bình tĩnh đến bất ngờ. Việc đầu tiên cần phải làm đó là lấy được tiền cát xê, vì là đối phương vi phạm hợp đồng trước cho nên Long Thất vẫn được hưởng toàn bộ số tiền quy định sẵn. Không những thế, còn nhận được thêm một khoản tiền đền bù. Lão Bình đợi nắm chắc được quyền chủ động xong thì mới bắt đầu phát tiết cảm xúc, thế nhưng cũng chỉ là đóng cửa lại nói với Long Thất một câu: Nhìn đi. Trong cái vòng này chính là không có lý lẽ như vậy. Nếu như cô không tài giỏi, người ta muốn đổi liền đổi.
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Long Thất đang gặm táo, liếc hắn một cái qua gương trang điểm. Chuyên gia trang điểm đang tẩy trang mắt cho cô, Long Thất bèn nhắm mắt lại.
"Em gái," nhà tạo hình nói, "Nền tảng của em trong đám nữ nghệ sĩ mà chị từng gặp vẫn còn tính là tốt, phải chú ý chăm sóc nhé. Chị xem trọng em, có gì lần sau chúng ta lại hợp tác."
Ở chung với Long Thất mấy ngày, nhà tạo hình này tương đối thích tính cách của cô, nói rằng cô rất biết phối hợp, không làm màu làm mè cũng không kiêu ngạo.
"Aiii, cái vị bên kia chắc là không dễ hầu hạ đâu." Nữ trợ lý thấy vậy thì chen vào một câu.
Ai cũng hiểu "vị bên kia" là chỉ ai. Nhà tạo hình cũng không coi người ở đây là người ngoài, cười ha ha một tiếng rồi nhướn vai.
"Phạm tỷ có thể mang Giản Nghi Trăn vào trong đoàn đúng là quá đỉnh." Hách Soái cũng thêm vào một câu.
"Phạm tỷ với người kia rất thân thiết, hai người họ quen biết nhau cũng hơn chục năm rồi." Tạo hình sư đáp lời.
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lão Bình không tham gia chủ đề này. Hắn đang đi đi lại lại trong phòng gửi tin nhắn, đợi Long Thất tẩy trang xong, mọi người cũng lui ra ngoài, lão Bình mới đóng cửa phòng thay đồ lại, chuyển một cái ghế đến ngồi trước mặt Long Thất.
"Cô biết vì sao Giản Nghi Trăn có thể lật ngược tình thế không?"
Hắn hỏi.
Long Thất thông qua tấm gương phía trước cho hắn một ánh mắt.
"Có biết vì sao dù chúng ta là bên có lý nhưng vẫn không có cách nào xé bọn họ không?"
Long Thất nhìn vào gương vén tóc, vẫn không trả lời câu hỏi. Lão Bình trông thấy cô không nghiêm túc thì dứt khoát đặt điện thoại lên mặt bàn. Trên đó là mấy tấm ảnh chụp lén của cô và Cận Dịch Khẳng.
"Trước lúc tôi đàm phán với phía công ty, Phạm Mễ gửi qua."
Sau đó, lão Bình bắt đầu bày ra cái dáng vẻ của người cha hiền từ giáo dục đứa con gái phản nghịch, thành tâm khuyên bảo: "Hách Soái nói Phạm Mễ từng tìm cô bàn bạc chuyện này. Tiểu tổ tông à, loại chuyện này cô phải nói cho tôi chứ. Phải có tính toán trước thì mới xử lý gọn ghẽ được, tôi có thể bao che nhưng mà lại cứ sợ cô chỉ coi tôi là người ngoài. Tuy rằng tính cách cô có phần ngoan cố nhưng dù sao vẫn là một mầm giống mà tôi quan tâm nhất. Lần sau……"
Lão Bình còn chưa nói xong, Long Thất đã móc điện thoại từ trong túi ra, mở khoá màn hình vất lên bàn.
Hắn liếc một cái.
Tầm mắt vừa lướt qua màn hình điện thoại, cái khuôn mặt từ phụ của hắn đã lập tức biến mất, đang tính duỗi tay cầm lên thì bị Long Thất cướp đi trước.
"Tôi bị đổi tất nhiên cũng có một phần nguyên do xuất phát từ bản thân mình, nhưng cái nguyên do đó chỉ chiếm một phần mười, chín phần mười còn lại chú cũng thấy rồi đấy. Chuyện này cứ coi như là tôi bị chơi một vố đi, tôi cũng không muốn lật đi lật lại nữa. Chúng ta coi như là bị lừa, lịch trình sau này tôi sẽ tận lực phối hợp với chú, chú thấy sao?"
Long Thất nói một lèo như vậy, ngược lại làm lão Bình không tin, nói: "Đừng mà. Cô thu lại nhanh quá tôi còn chưa nhìn kỹ."
"Chú nhìn thấy rồi."
Khẩu khí của lão Bình lúc này mới đổi thành một bộ giữ kín như bưng: "Cái nhược điểm này của Giản Nghi Trăn đúng là không có nhỏ đâu."
"Tôi với cô ta kẻ tám lạng người nửa cân."
"Cô thực sự không tính trả đũa à?"
"Không. Tôi vốn dĩ còn đang chê khối lượng công việc nặng nhọc, bây giờ việc giảm một nửa mà tiền thì vẫn nhận đủ, sao mà không làm chứ. Mỗi người đều nắm được nhược điểm của đối phương, như vậy thì mới sống yên ổn qua ngày được."
"Lại nói," Long Thất bổ sung, "Cô ta một khi đã nhận cái công việc này, sớm muộn gì cũng sẽ cùng Phạm Mễ rạn nứt."
Hai tấm ảnh mà Cận Dịch Khẳng gửi cho cô rất rõ ràng.
Tấm đầu tiên là cảnh Giản Nghi Trăn cùng với lão tổng của công ty thu âm đi cùng nhau ở dưới hầm gửi xe, không có người thứ ba, hai bên cư xử rất thân mật. Tấm còn lại là cảnh Giản Nghi Trăn cùng Phạm Mễ bước vào thang máy của một toà nhà nào đó, Giản Nghi Trăn nắm lấy khuỷu tay của Phạm Mễ, sau đó hôn lên má cô ta.
Cả hai việc này đều xảy ra trong cùng một ngày. Phía dưới Cận Dịch Khẳng còn bồi thêm một câu: Muốn nhiều hơn thì cứ đi hỏi Tư Bách Lâm. Cậu ta không chỉ kinh doanh ở mỗi trong trường.
Cho nên mối quan hệ giữa Giản Nghi Trăn và Phạm Mễ không phải là bạn thân.
Mà là người yêu.
Chỉ dựa vào một câu "Cô ta muốn câu bố anh" của Cận Dịch Khẳng trước đó, Long Thất đã mơ hồ đoán được lý do vì sao mấy bức ảnh này lại có mặt ở đây. Cũng bởi vậy mà hiểu được vì sao Phạm Mễ kiên quyết muốn đoạt lấy vai diễn này của mình, cái này thì giống như bản thân cô và Đổng Tây trước đây. Đáng tiếc là Phạm Mễ đối với Giản Nghi Trăn là một mối tình thâm, nhưng Giản Nghi Trăn lại không biết an phận, đu bám hết bên này đến bên khác, e rằng đến Phạm Mễ cũng bị cô