Nguyên chủ thân thể này tên là Hoa Sơ Vân, vừa tốt nghiệp đại học tại Châu Âu trở về nước. Buổi tối hôm nay cô và bạn bè tham gia vũ hội do một vị thiên kim giới thượng lưu tổ chức, vốn Hoa Sơ Vân không định đến, nhưng đã lâu không ló mặt trong vòng này, cô lại được bạn bè dụ dỗ đến dự do thám xem tình hình vị hôn phu của mình gần đây như thế nào. Quả nhiên bát quái bay đầy trời vẫn là tình sử dài liên miên của anh ta trong những năm cô đi du học lại viết thêm vài trang mới. Kết thúc bữa tiệc, vài người đề nghị cùng nhau đi ra ngoài uống chút gì đó chúc mừng cô trở về.
Mặc dù cô không quá thích thú vì người khởi xướng cô cũng không quá quen thuộc, nhưng không lay chuyển được vài cô bạn thân nên đành đồng ý. Vì lẽ đó mới có sự tình phát sinh sau này.
Hoa Sơ Vân bị bệnh tim bẩm sinh, nhưng không phải rất nghiêm trọng, gia đình cô có điều kiện, từ nhỏ đã áp dụng chế độ dinh dưỡng và sinh hoạt khoa học, ngoại trừ một số hạn chế cô thực sự không khác gì người bình thường. Nhưng đêm nay, không biết từ lúc nào cô bị người chuốc thuốc, Hoa Sơ Vân từ nhỏ sống trong nhung lụa lớn lên nào biết được những thứ đồ bẩn thỉu này, không chút đề phòng bị ám hại lúc nào cũng không hay biết.
Khi cô cảm thấy trong người khó chịu, một mình ra nhà vệ sinh rửa mặt, tác dụng thuốc mới bắt đầu bùng lên, phát huy mạnh mẽ.
Hoa Sơ Vân đáng thương thân thể nóng bừng áp thân thể run rẩy tựa vào mặt tường mát lạnh giảm nhiệt, lại bị một đám thanh niên lưu manh bao vây, muốn lôi kéo cô làm chuyện đồi bại. Cũng may chỉ mới bị kéo tay lôi đi đã có hai người đàn ông lực lưỡng ra tay cứu giúp, cứ ngỡ thoát khỏi bầy sói không ngờ lại bị rơi vào miệng cọp.
Hai người đàn ông mang cô đi, nhưng chờ đợi cô lại là một căn phòng xa lạ sâu trong tận cùng hành lang, một người đàn ông mạnh mẽ thô lỗ giữ lấy cô, biến đêm đó trở thành ác mộng.
Sợ hãi, kích thích, cao trào, những cảm xúc trước giờ cô chưa bao giờ trải qua, trái tim cô trước nay vẫn yên ổn nhận quá nhiều kích động đến không chịu nổi gấp gáp tăng tốc nhịp đập. Cuối cùng vượt quá khả năng chịu đựng mà ngừng đập.
Phượng Sơ xem đại khái ký ức nguyên chủ liền rõ ràng mọi chuyện, đêm nay Hoa Sơ Vân chỉ uống một ly nước trái cây một người bạn lấy cho, điều này còn có gì chưa rõ, có người muốn gài bẫy cô, hoặc là nói muốn làm nhục cô. Nhưng Phượng Sơ cũng không cảm thấy thế nào, những điều cô gái này phải chịu đựng, chẳng là gì so với một góc những gì nàng từng chịu đựng.
Từng là hoàng thái nữ thông minh tuyệt đỉnh, thiên chi kiêu nữ của Phượng Dụ quốc, sau khi đăng cơ là Phượng nữ đế đứng đầu ngũ đế của đại lục Càn Nguyên, nàng dùng mọi khả năng của mình khiến quốc gia ngày
càng giàu có, quốc lực mạnh mẽ, dân chúng an cư lạc nghiệp, một thời thịnh thế.
Nhưng tất cả sụp đổ trong một hồi cung biến, người nàng yêu thương tin tưởng nhất phản bội lại nàng, phượng quân của nàng không ngờ lại là dư nghiệt tiền triều, nằm gai nếm mật bao lâu nay ấp ủ một âm mưu lật đổ triều đại, khôi phục lại giang sơn của nhà họ Lý.
Nàng làm sao sẽ đề phòng phượng quân thanh mai trúc mã còn là sư huynh đồng môn, được tứ hôn từ nhỏ với mình. Thậm chí chính loại độc dược Lý Uẩn dùng đối phó nàng, còn là do chính nàng cùng với hắn hợp sức nghiên cứu ra.
Cung biến thành công, nàng trở thành tù binh, vốn có thể tự sát tuẫn quốc, nhưng tên khốn ấy dám lấy hoàng nhi của nàng ra đe doạ, đó là hoàng thái tử của nàng, nhưng cũng mang huyết mạch của hắn cơ mà. Nàng không dám lấy tính mạng hoàng nhi ra đánh cược tình thân của hắn, chỉ có thể khuất phục, từ đó bắt đầu khiếp sống như một nô lệ, nhục nhã, đê tiện. Nhưng nàng vẫn chịu đựng, bởi vì hoàng nhi của nàng, ngọn nến thắp sáng cho nàng giữa đêm đen tối mịt mù, chỉ cần hoàng nhi của nàng có thể sống, muốn nàng làm gì đều được. Ba năm sống trong địa ngục này nàng mới hiểu rõ một chuyện, Lý Uẩn dịu dàng hứa hẹn bảo vệ nàng cả đời ngày xưa đã chết rồi, còn lại chỉ là một tên cầm thú hung ác, ác ma tàn bạo.
Nàng mang lên mặt nạ cho chính mình, diễn đủ mọi loại vai hề hắn muốn, như kỹ nữ hạ tiện hầu hạ hắn, múa hát mua vui cho hắn, nhận đủ mọi đối xử ác độc tàn nhẫn, nhưng cuối cùng nàng còn lại gì?
Hoàng nhi vẫn mất, hoàng nhi đáng thương của nàng bị phi tử của hắn hại chết, hắn vẫn giấu diếm nàng, cho đến khi nàng vô tình biết được, lập kế hoạch giết hắn.
Cuối cùng có thành công hay không, nàng cũng không rõ, chỉ nhớ ngay khi chuỷ thủ nàng giấu trong người đâm ngập lồng ngực hắn, thân thể nàng cũng bị một chưởng của hắn đánh bay lên giữa không trung.
Gió lạnh từ điều hoà không khí thổi tới, khiến nàng rùng mình. Phượng Sơ hồi tỉnh khỏi ký ức trong quá khứ, nàng hận mình không thể quên hết mọi thứ mãi mãi.
Nàng cần phải quên đi, bởi vì nàng không còn là nữ đế danh chấn thiên hạ, càng không còn là nữ nô tiện tịch khuất nhục dưới thân Lý Uẩn nữa, nàng là Hoa Sơ Vân, nàng đã tiếp nhận thân thể này, vậy sẽ sống một cuộc đời mới, Hoa Sơ Vân, Phượng Sơ ta nhận lấy món quà này của ngươi, chăm sóc thân nhân ngươi, thay ngươi hưởng thụ nhân sinh, tung hoành thiên hạ khiến thế nhân ngưỡng vọng.