“Có thể thấy được Nhị phu nhân Hầu phủ vị kia đối với hài tử không để bụng.
Khi đó bà ta cũng không thèm để ý, bây giờ con cùng bà ta không khác gì người xa lạ.
Bà ta cũng không để ý đến con.
Nghe nói những quý tộc giàu rất thích khen cao chê thấp, quy củ rất nhiều.
Nếu mẫu thân không quan tâm, yêu thương con thì người khác có đối xử tốt với con không? "Con sẽ khóc cho ai đây? Nếu họ ép con gả chồng.
Chỉ cần gả con cho một công tử có nhiều thê thiếp, có thêm một bà mẹ chồng ác độc, thì cuộc đời con bị hủy rồi"Tạ thị chỉ có một nhi một nữ, bọn họ cùng huynh tẩu hai nhà huynh đệ hòa thuận, chị em dâu thấu hiểu.
Tạ thị đối Hứa Hi là thiệt tình yêu thương.
Ngay cả khi Hứa Hi không phải hài tử Hứa gia, nhưng mười mấy năm cảm tình, há chỉ vì một câu có thể diệt?Suy nghĩ một chút tình cảnh Hứa Hi miêu tả, bà liền dao động, cảm thấy Hầu phủ tựa hồ không phải nơi tốt để đi.Bà thở dài: “Nếu như con không muốn trở về, thúc thúc thẩm thẩm tự nhiên sẽ không ép buộc con.
Nhưng Hầu phủ sẽ đáp ứng sao? Dù sao con cũng là huyết thống của bọn họ, bọn họ không thể để cho con lưu lạc bên ngoài.Hệ thống vừa nghe lời này liền trở nên kích động.
Nó vẫn luôn không từ bỏ ý tưởng làm Hứa Hi trở về Hầu phủ.Nó hét lên: “Đúng vậy đúng vậy, hầu phủ sẽ không làm ngươi lưu lạc bên ngoài.
Sẵn tiện hiện tại có người tới đón, chạy nhanh theo chân bọn họ trở về đi.”Hứa Hi không để ý hệ thống, cùng Tạ thị nói: “Đi một bước xem một bước đi.”Cô rất khó chịu với hệ thống, lừa dối Tạ thị thì cũng có cách, nhưng trong lòng cô biết rằng nếu