Hứa Vĩnh Ích và Tạ thị đều cảm động không thôi.“Hi nhi……” Tạ thị không biết nên nói cái gì.Hứa Hi không quen đối mặt với những chuyện này nên nhanh chóng chuyển chủ đề: “Thúc, vậy ngày mai chúng ta lên huyện khảo thí.”Nàng nhớ tới một vấn đề: “Thư viện nữ tử có thể ở lại không?”Hứa Vĩnh Ích sửng sốt: “Thúc không nghĩ tới cái này cho nên không hỏi.”“Ngày mai chúng ta cùng hỏi.” Hứa Hi nói.Nàng suy nghĩ một chút, mời hai vợ chồng ngồi trong phòng chính, sau đó nhìn bọn họ nói: “Nếu cháu cùng Hứa Tuyết đều vào học đường, trong học đường không có chỗ ở, thúc thúc thẩm thẩm tính toán làm sao bây giờ?”Hai người đều mày nhăn lại, trầm tư.Hứa Hi không đợi hai người nói chuyện, lại nói: “Không bằng chúng ta dọn vào thành sống ở nhà của cháu đi.”Tạ thị vừa muốn nói chuyện, Hứa Hi vội vàng ngăn lại: “Thẩm thẩm đừng cự tuyệt, nghe cháu nói.”“Thẩm xem, ca ca cũng ở trong huyện đọc sách, cháu cùng Tiểu Tuyết cũng ở trong huyện đọc sách, thúc thúc còn cả ngày chạy trong huyện, tương đương một nhà năm người có 4 người sống trong huyện.
Nếu dọn đến trong thành chẳng phải là càng tiện lợi sao? Huống chi thúc thúc đi bán hàng rong rất vất vả, còn không bằng ở trong thành mở tiệm sinh ý.”Nàng nhìn về phía Tạ thị: “Con biết thẩm thẩm luyến tiếc gà heo trong nhà.
Nhưng thật ra nuôi heo nuôi gà đã vất vả thu vào chẳng mấy đồng.
Thẩm thẩm không bằng ở trong thành tùy tiện làm buôn bán nhỏ, thu vào cũng không ít hơn nuôi heo nuôi gà, còn có thể chiếu cố Sùng Văn ca ca và Tiểu Tuyết muội muội.”Tạ thị còn chưa trả lời, Hứa Vĩnh Ích cười khổ: “Nhưng mua bán nhỏ nơi nào dễ làm như vậy? Phải có tiền vốn, còn phải có ánh mắt tốt nhập hàng chuẩn chất lượng.”Chuyện này ông đã cân nhắc một đoạn thời gian dài.Ông cũng không phải người cổ hủ, tuy nói nhà trong thành ông sẽ không chiếm, nhưng mượn làm ăn ông sẽ không cự tuyệt.
Kiếm được tiền, ông chu cấp cho Hứa Hi thêm nhiều của hồi môn.
Hơn nữa, nhà bọn họ tốt, Hứa Hi cũng có thể tìm được nhà chồng tốt, sau này còn làm chỗ dựa chống lưng cho Hứa Hi.Nhưng sau khi nghĩ lại, ông không nghĩ ra thứ gì có thể kiếm tiền, đầu tư ít nguy hiểm ít hơn.Gia đình bọn họ như vậy không có tiền vốn, cũng nhận không nổi tổn thất khi thất bại.
Cho nên ông căn bản không dám vay tiền buôn bán.Hứa Hi nói: “Mấy ngày nay để cháu suy nghĩ một chút.
Nói không chừng có thể có chút cảm hứng, nghĩ ra một công việc tốt cho thúc thúc.”Nàng bây giờ không đưa ra kiến nghị.
Bởi vì nàng vừa tới, tình huống không rõ, nàng