Hứa Tuyết vừa nghe có cơ hội tiến vào học đường, hưng phấn cả đêm không ngủ.
Ngày hôm sau đi theo phụ thân, ca ca cùng Hứa Hi lên xe ngựa.Trước khi đi, Hứa Hi lôi kéo Tạ thị dặn dò một phen.Đánh xe chính là người Hứa gia thôn, Hứa Vĩnh Ích bảo hắn đứa mấy nam hài tử đưa đến học đường trước, sau đó đi Thư viện nữ tử.Thư viện nữ tử cũng không hẻo lánh, cách mặt sau huyện nha mấy chục mét xa có một ngõ nhỏ đi vào.Họ đến khá sớm, nhưng lúc này đã có rất nhiều xe ngựa, la đậu ở đầu ngõ, gần như chắn hết ngõ.
Ngoài ra, nhiều người còn xô đẩy chặn một con hẻm.
Đây rõ ràng chính là gia đình đưa nữ hài nhi đến trường khảo thí.Xe la thôn Tiểu Dung phải dừng lại cách học viện rất xa.“Xuống xe đi, chúng ta chỉ có thể đi bộ qua.” Hứa Vĩnh Ích nói.Ông thật không ngờ lại có nhiều người đến như vậy.Hứa Hi nhìn thấy phía sau mình có rất nhiều người và xe từ các hướng chạy tới, nhìn qua thấy có gia đình giàu có, có vài người là bá tính bình dân.
Mặc dù là bá tính bình dân cũng giống như các nàng ăn mặc sạch sẽ, không xuất hiện người xanh xao vàng vọt, quần áo tả tơi.
Nàng không khỏi nhíu nhíu mày.Có vẻ như có rất nhiều người như nàng hiểu rằng Học viện nữ tử là con đường để thăng tiến.
Nhiều người tới tham gia khảo thí như vậy, danh ngạch có hạn, có thể thấy được cạnh tranh rất khốc liệt.“Nhiều người như vậy, chỉ nhận 50 người, khảo thí kia không phải thật nghiêm khắc? Chúng ta…… Chúng ta có hy vọng sao?” Hứa Tuyết nhìn nhiều người đến như vậy, hoàn toàn mất đi tự tin.Hứa Hi nói: “Trong chốc lát đi vào, không cần nhìn đông nhìn tây, không được tùy tiện cùng người ta nói cười.
Có người cùng muội nói chuyện hoặc là hỏi muội cái gì, nên dùng giọng nói mềm nhẹ, khuôn mặt hiền lành trả lời.
Nói chuyện cũng không cần dài dòng, lời ít ý nhiều.
Nhất định phải có lễ phép, cho dù có người mạo phạm cũng không cần cùng bọn họ tranh chấp, nhưng cũng không thể quá mềm yếu, cứ trong