Nguyễn ma ma chấp nhận cảnh người Hứa gia muốn giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo Hầu phủ, nhưng bà không chấp nhận bọn họn đem Hứa Hi giấu đi, không đưa đủ tiền không đem Hứa Hi trở lại.Mà bà cũng chỉ là hạ nhân, không hỏi ý kiến Hầu lão phu nhân không dám trực tiếp cùng người Hứa gia xé mặt.Bà ngoài cười nhưng trong không cười liếc nhìn Tạ thị: “Vậy Hứa thái thái ngươi nói làm sao bây giờ? Lão gia, phu nhân còn đang chờ ở nhà, dù sao cũng phải cho họ một lời giải thích.”Tạ thị nhìn canh giờ, cùng Nguyễn ma ma thương lượng: “Sao chúng ta không vào trong đợi đi? Không chừng bọn họ đang mua sắm? Dù thế nào đi chăng nữa, buổi trưa bọn họ sẽ trở về.
Nếu bọn họ không trở lại đây, bọn họ sẽ đi trở lại thôn Tiểu Dung.
Chúng ta ở chỗ này chờ đến trưa không thấy thì trở về?”Nguyễn ma ma nghĩ nghĩ, cảm thấy việc này bản thân sốt ruột cũng vô dụng: “Không vấn đề.” Lại chỉ trên cửa khóa, “Hứa thái thái hẳn là có chìa khóa?”“Đương nhiên.” Tạ phu nhân lấy chìa khóa trong túi ra, mở cổng sân.Nguyễn ma ma vẫy tay với tiểu nha hoàn nãy giờ vẫn đứng nhìn, thấy nàng chạy chậm tới trước mặt, phân phó: “Hi cô nương trông như thế nào, hôm qua ngươi cũng thấy rồi.
Trong chốc lát ta cùng Hứa thái thái đi vào chờ, ngươi đi theo xa phu ở trong thành dạo một vòng.
Nhìn thấy Hi cô nương liền đi theo nàng đừng để mất dấu, bỏ ra mấy đồng tiền để nhờ người tới báo tin cho ta.”“Vâng.” Tiểu nha hoàn ngồi xổm thân hành lễ, cung kính đáp lễ.
Đợi Nguyễn ma ma đi theo Tạ thị vào tòa nhà, nàng leo lên trên xe ngựa, phân phó xa phu đánh xe rời đi.Nguyễn ma ma giải thích với Tạ thị: “Ta kêu tiểu nha hoàn đi cho ta mua vài thứ.”Lý do này, Tạ thị tự nhiên không tin.
Nhưng bà ấy không có lý do gì để chặn hành động của người khác.
Hơn nữa, canh giờ này, bà nghĩ Hứa Hi đã vào thư