"Không sao cả." Nụ cười của Vân ɖu͙ƈ Hưu càng thêm nhu hòa, "Dù sao các ngươi đều phải chết. Một người cũng sẽ không lọt."
Hơi thở nguy hiểm ập vào trước mặt làm A Ly lông tơ dựng ngược.
Trêи tay Vân ɖu͙ƈ Hưu chậm rãi toát ra làn sương đen, linh lực âm lãnh tới xương theo ngón tay thon dài tái nhợt của hắn thẳng tắp chui vào bả vai A Ly, giống như rắn độc bò về hướng trái tim nàng. Hắn không hề nhìn A Ly, cặp mắt xinh đẹp đến gần như yêu dị kia lúc này lại hờ hững nhìn về phía phương xa.
A Ly biết, trong lòng Vân ɖu͙ƈ Hưu, chuyện có liên quan đến nàng đã kết thúc. Hắn chuẩn bị xuất phát về hướng mục tiêu kế tiếp, mà nàng, sắp tan thành tro bụi dưới tay hắn.
Không hổ là vai ác máu lạnh! Đổi lại là nam nhân bình thường, có thể đều sẽ suy xét mang nàng theo trêи người, dọc theo đường đi lại diễn mấy tiết mục đùa giỡn õng ẹo, tương ái tương sát chứ đúng không? Hay là...... tại vì diện mạo của thân thể này xấu vô cùng?
Khéo miệng A Ly vừa kéo, không dám lại chần chờ nữa. Nàng dựa vào bản năng, điều động lên nguồn năng lượng cuồng bạo ẩn sâu trong cơ thể kia, trong nháy mắt, phảng phất như có núi lửa ở trong thân thể bạo phát, điên cuồng kϊƈɦ động lực lượng, ngay lập tức nhảy vào trong óc nàng. A Ly nghe được "Oanh" một tiếng vang lớn, trước mắt nổi lên từng luồng sáng chói loá.
Có chút hưng phấn, có chút sợ hãi, có chút mất khống chế.
Vân ɖu͙ƈ Hưu nhận thấy nàng có biến hóa, đôi tay hơi hơi phát lực, thao túng linh lực bốn phía tràn đến muốn phá hư thân thể của nàng.
A Li ăn đau, cổ họng tràn ra một tiếng rêи thảm thiết. Cơn đau nhức thình lình xảy ra làm cho nàng triệt để phá tan đi tia tỉnh táo cuối cùng trong tiềm thức —— A Li vốn chỉ là cái người thường, khi thân thể phát sinh dị biến đến sắp không khống chế được, tự nhiên theo bản năng bài xích sự thay đổi này. Nhưng Vân ɖu͙ƈ Hưu bức bách làm cho nàng không thể không đập nồi dìm thuyền!
Ngay sau đó, A Li phát hiện bản thân vậy mà đã thoát khỏi ma trảo của Vân ɖu͙ƈ Hưu!
Nàng không cần nghĩ ngợi, nhanh chóng thối lui về phía sau thối lui.
... Hả ?
Cảm giác không trọng lượng quen thuộc đánh úp lại, thân thể của nàng tự nhiên rơi từ từ xuống phía dưới một cái.
"Pi —— "
Cái thanh âm gì vậy ? !
Tầm mắt của nàng xẹt qua trước ngực cùng thắt lưng Vân ɖu͙ƈ Hưu, ánh sáng trước mặt bỗng tối sầm lại, chỉ thấy hắn cúi người, chụp nàng trở về trong tay.
Một gương mặt tuấn tú được phóng đại lên vô số lần tiến đến trước mặt A Li.
A Li phát hiện cái lực lượng quái dị ban nãy trong thân thể đã không cánh mà bay, khi sinh vật đối mặt với nguy hiểm tử vong, phản ứng bản năng sẽ làm cho nàng đầu óc trống rỗng, nàng ngơ ngác nhìn Vân ɖu͙ƈ Hưu, thấy hắn dùng một ngón tay vĩ đại chọt chọt vô trong cái bụng mềm mại của mình...
Nàng thấy ánh mắt hắn. Trong tròng trắng mắt của hắn có rất nhiều tơ máu, giống như mạng nhện tứ giăng, theo tròng trắng mắt lan tràn ra cả con ngươi, làm cho con mắt vốn dĩ tối đen con mắt trở nên yêu dị thị huyết.
"Người khác là dao thớt, ta là cá thịt." A Li mờ mịt nghĩ.
Một giây sau, nàng nhìn thấy bản thân mình trong ánh mắt hắn.
Một con chim béo núc toàn thân đen sẫm, trêи đỉnh đầu lại có một cọng lông ngốc đứng thẳng tắp, bụng là màu trắng , lông trêи người thoạt nhìn đều thật nhuyễn mịn.
Nàng khó có thể tin, cúi đầu.
Phía dưới đầu quả nhiên là một cái bụng trắng cuồn cuộn một vòng tròn, theo động tác hô hấp của nàng, cái bụng lông nhung mềm mại nhẹ nhàng phập phồng. Chỗ bị Vân ɖu͙ƈ Hưu chỉ vào, lớp lông nhung lại lõm xuống một lỗ.
...
...
Thần Ma thân? !
Hình thái chiến đấu mạnh mẽ của Yêu ma tộc —— Thần Ma thân? !
A Li phát ra tiếng tiếc rẻ: "Pi..."
#¥%#¥%¥@#¥
Nàng phí công vẫy vẫy cánh vài cái.
Đây là một đôi cánh thịt nhỏ xíu, còn chưa mọc ra được mấy cọng lông, mặt trêи cái cánh phủ đầy lông nhung màu đen, độ dài... chắc chừng tương đương với một phần trăm cái bụng hiện giờ của nàng.
"Ha ha ha ha ha ha —— "
Đại ma đầu Vân ɖu͙ƈ Hưu phá ra một tràng cười đặc sắc đầy màu sắc phản diện.
Hắn cười đến hơi hơi cúi gập người xuống, nhìn chằm chằm nàng một hồi, vươn một ngón tay của mình tới trước, trùng trùng hất cái đầu của nàng đến một bên.
A Li phẫn nộ thẳng cổ quay trở về —— nếu như tính là nàng có cổ.
Vân ɖu͙ƈ Hưu cười đến khóe mắt hơi phiếm nước mắt, hắn tùy tiện ngồi xuống, dùng ngón tay vịn lấy cái ngực mập mạp của nàng, sau đó đẩy nàng một cái té ngã ngửa.
A Li vẫy vẫy hai cái cánh nhỏ, hì hục nửa ngày cũng chưa đứng lên được.
Nàng tức muốn khóc.
"Tất —— tất —— pi tất —— "
Sau đó nàng bị cái thanh âm này của bản thân một lần nữa chọc cho phát khóc.
Thấy nàng nửa ngày không đứng lên được, Vân ɖu͙ƈ Hưu hảo tâm dùng hai ngón tay kẹp lấy cái cánh của nàng, nhấc nàng lên, sau đó lại đẩy ngã. Nhấc lên, lại đẩy ngã.
A Li không có chút nào có hy vọng phản kháng. Mấy cọng lông nhung của nàng vữa nhuyễn lại vừa mịn, chạm vào trêи ngón tay hắn tựa như đang làm nũng.
Tới tới lui lui bị chọc ghẹo nửa ngày, A Li cũng lười phản kháng .
Nàng thử cố gắng khôi phục hình người, nhưng bên trong thân thể cảm thấy rỗng tuếch, không cảm giác được chút xíu dao động của năng lượng nào.
"Có chút thú vị nha." Vân ɖu͙ƈ Hưu hứng thú dạt dào, kéo cánh cho nàng đứng thẳng lên ,sau đó hân vươn một ngón tay to ra đè ép cái dúm lông ngốc trêи đỉnh đầu của nàng.
Hắn chớp mắt, nhìn chằm chằm dúm lông xù xù ngớ ngẩn kia đang chậm rãi phồng lên khôi phục trạng thái cũ, sau đó lại tiếp tục đè bẹp nó xuống.
Tới tới lui lui lại quậy phá nửa ngày.
"Chơi chán gì giết chết cũng không muộn." Hắn nhẹ nhàng vuốt ve cằm, lầm bầm lầu bầu.
"Vân ɖu͙ƈ Hưu!" Một tiếng gầm lên từ xa vang đến.
Đại ma đầu vừa thu lại năm ngón tay, kịp thời đem toàn bộ A Li nắm vào trong lòng bàn tay, cánh tay xuôi xuống bên người, vân vê hạ gấu tay áo xuống, bao nàng lại.
Năm ngón tay hắn thu lại thật sự nhanh, hắn cũng không hề yêu thương hay luyến tiếc gì mà nhẹ nhàng với thân thể của nàng, chỉ phòng nàng đào thoát thôi.
A Li bị hắn nắm trong tay đến thở không nổi. Nàng liều mạng giãy dụa, nhưng mà mấy ngón tay quanh thân cũng không lơi lỏng phần nào. So sánh với thân thể mềm mại của nàng, bàn tay cùng năm ngón tay của hắn thật sự cứng rắn như sắt thép.
"Giang huynh, sao đi rồi mà còn quay lại ?" Vân ɖu͙ƈ Hưu lười biếng hỏi.
Thanh âm của Giang Nhật Dật còn mang theo bi phẫn nồng đậm: "A Li đâu? ! Vân ɖu͙ƈ Hưu, ngươi giết nàng? !"
"A, " Vân ɖu͙ƈ Hưu nhẹ nhàng hoạt động nắm tay đang nắm chặt, "Rơi vào lòng bàn tay của ta... Ngươi nói xem ?"
"Ngươi!" Giang Nhật Dật tức giận cười ra tiếng, "Tốt lắm, Vân ɖu͙ƈ Hưu, đây là hành động mà người muốn chứng minh cho ta ngươi chính là Ma tôn chuyển thế kia sao l! Ngươi cho là giết A Li rồi sẽ không còn ai có thể chỉ chứng ngươi sao!"
"Giang Nhật Dật." Vân ɖu͙ƈ Hưu vẫn không chút để ý, "Ngươi có thể làm khó dễ được ta?"
A Li giãy dụa trối chết, đám lông nhung mềm mại bị cọ rớt không ít, rốt