“Cái gì?” Sắc mặt Chiến Dục Hành lập tức trở nên khó coi.
Phượng Thanh Âm và Phượng Quân Trác đều kinh hãi, vừa định giải thích thì Phượng Cửu Nhi đã giành nói: “Tỷ tỷ nói ta đi sẽ không an toàn, không bằng ta đem danh ngạch nhường cho tỷ ấy.
”Biểu cảm hiện tại của Phượng Cửu Nhi không khác gì một đứa trẻ ngây ngô.
Phượng Thanh Âm gấp tới mức đổ mồ hôi lạnh, nhìn Chiến Dục Hành: “Thái tử điện hạ, ta…….
”“Trong học viện Đế quốc, ngoài con cái của các quan lớn quý tộc, còn có các tiểu bối của Hoàng gia như ta, bản Thái tử cũng từng là học sinh của học viện.
”Chiến Dục Hành sắc mặt lạnh như nước, hơi thở lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi không dám lại gần.
“Thái tử điện hạ, ta….
ta không có ý đó, ta chỉ là……”“Chỉ là muốn lừa gạt để lấy danh ngạch trong tay Cửu Nhi đúng không?”Chiến Dục Hành hừ lạnh một tiếng, phất tay áo một cái: “Lại để cho bản Thái tử biết được ngươi khi dễ Cửu Nhi, bản Thái tử không tha cho người!”Hắn mang theo một thân lửa giận bỏ đi.
Phượng Quân Trác và Phượng Thanh Âm kinh hồn bạt vía, nớm nớp lo sợ cung nghênh Thái tử rời đi, hai chân mềm tới mức cơ hồ không đứng nổi.
Thẳng đến khi không còn nhìn thấy xe ngựa của Thái tử nữa, Phượng Thanh Âm mới quay đầu lại nhìn Phượng Cửu Nhi, đột nhiên giơ tay lao tới.
“Phượng Cửu Nhi, ngươi cố ý! Ngươi dám hại ta!”Nhưng một cái tát này của nàng ta đã bị Phượng Quân Trác ngăn lại.
“Ngươi làm cái gì vậy?” Phượng Quân Trác vẻ mặt tức giận.
Phượng Thanh Âm tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Cha, nàng cố ý làm vậy, nàng đang giả ngây giả dại!”Phượng Quân Trác nhìn Phượng Cửu Nhi, Phượng Cửu Nhi mở to đôi mắt ngấn nước, tiếp đón ánh mắt của ông ta.
Còn không phải là nha đầu Phượng Cửu Nhi ngốc nghếch kia sao? Ở đâu ra mà giả ngây giả dại!“Phụ thân, sao tỷ tỷ lại muốn đánh ta?” Phượng Cửu Nhi lầu bầu cái miệng nhỏ: “Ta không chơi với các người nữa, ta muốn đi tìm ách nô.
”Nàng xoay người rời đi, bước chân không biết có bao nhiêu nhẹ nhàng.
“Cha, nàng thật sự đang giả vờ!” Nước mắt của Phượng Thanh Âm cuối cùng cũng trào ra, “Cả ngày hôm nay nàng đều đang giả vờ.
”Phượng Quân Trác cũng mặc kệ nàng ta, xoay người rời đi.
Phượng Thanh Âm cố gắng bình tĩnh lại, vội vàng chạy theo.
Thay đổi vẻ mặt tức giận lúc nãy, nàng ta khóc thê lương: “Cha, ta sai rồi, ta