Dĩ nhiên, Mạch Tiểu Miên cũng không có thói quen ở trước mặt người khác ân ái giả tạo như vậy.
Dọc đường đi, có không ít người quen biết Kiều Minh Húc.
Bọn họ cũng nhiệt tình tiến đến chào hỏi anh, chúc mừng bọn họ tân hôn vui vẻ.
Và đương nhiên, sau khi xoay lưng lại, bọn họ nói gì thì lại không biết.
Hai người đi ra khỏi cổng khu Hoàng Uyển, tiến vào siêu thị, cùng đẩy một xe đẩy lớn, đi thẳng tới khu thực phẩm.
Mạch Tiểu Miên chỉ là người hỗ trợ, nên cũng không biết cần chọn mua thức ăn gì, tất cả đều do Kiều Minh Húc.
quyết định.
Tuy nhiên, vương tử mắc bệnh sạch sẽ này lại không tự tay đi lấy thức ăn, mà là muốn lấy cái gì, liền sai cô đi lấy, nhất là thịt.
Mạch Tiểu Miên cũng vui vẻ phục vụ.
Hai người chọn một xe đầy thịt cùng thức ăn khác, sau đó chuẩn bị đến khu gia vị bên kia.
Vào lúc này, Lâm Ngọc lại xuất hiện.
Cô ta gắt gao nhìn chằm chằm vào xe đẩy cùng Mạch Tiểu Miên đang vừa nói vừa cười, ngọn lửa ghen tuông như thiêu đốt.
Cô ta lập tức khoác tay người đàn ông ngoại quốc cao lớn đẹp trai bên cạnh, giống như thị uy vậy, đi tới trước mặt bọn họ.
Sắc mặt Kiều Minh Húc hơi thay đổi, nói: “Ngọc Ngọc, em…”
“Kiều Minh Húc à, anh còn nhớ Kiệt Đức chứ? Bây giờ anh ấy đến tìm em, muốn em gả cho anh ấy, anh nói xem em có nên đồng ý hay không đây?”
Đôi mắt hạnh của Lâm Ngọc nhìn chằm chằm vào Kiều Minh Húc, nói.
Kiệt Đức này Kiều Minh Húc cũng biết, sinh ra trong một gia tộc lớn ở Hy Lạp, chủ của một doanh nghiệp kinh doanh tàu thủy, cũng thuộc nhà quyền quý.
Ngày đó, anh ta với