Converter: TieuvuviviEditor: ChauuyvuGiản Vũ nhận nhiệm vụ, một bên phân phó gia đinh đi chuẩn bị đồ dùng lên đường, một bên đi tìm Bạch Việt.Khi đến Hà Hương cư, Bạch Việt lại không có ở đó.“Bạch tiểu thư đâu?” Giản Vũ vào trong đi một vòng, kỳ quái hỏi tên gia đinh.Vịt tuyết trong viện đã ít hơn rất nhiều, Bạch Việt không có ở đây, nha đầu Bội Kỳ bên cạnh cũng không có, hai gia đinh thì chỉ còn lại một, vẻ mặt còn có chút ủy khuất.“Tiểu thư đã đi ra ngoài ạ.” Gia đinh chọc vào bụng một vịt con béo.“Đi đâu?” Giản Vũ quơ tay: “Sao vịt lại ít đi nhiều thế?”Gia đinh nói: “Tiểu thư đã ra ngoài ạ, mọi người đều lấy vịt đi chơi rồi ạ.”Một đàn vịt đáng yêu và thú vị như vậy, Giản phủ lại có người nhiều, dưới Giản Vũ còn có một vài đệ đệ và muội muội, bị họ lấy đi chơi cũng không có gì lạ, nhưng trời lạnh giá như thế này, Bạch Việt lại đi đâu chứ?Thấy Giản Vũ hỏi, gia đinh lại lộ ra thêm chút biểu tình không vui.
“Bạch tiểu thư đã dẫn theo tam tiểu thư, tứ thiếu gia, ngũ thiếu gia đều ra phố chơi hết rồi ạ.
Bội Kỳ cùng Tiểu Thường cũng đi, chỉ lưu lại mình tiểu nhân trông chừng sân này thôi.”Một gia tộc giống như Giản phủ, tuy rằng Giản phụ Giản mẫu phu thê ân ái, nhưng trong phủ vẫn có thêm một số di nương, Giản Vũ ngoại trừ có một đệ đệ cùng cha cùng mẹ thì vẫn còn một số huynh đệ tỷ muội cùng cha khác mẹ.“Đúng là hồ nháo.” Giản Vũ có chút không vui: “Nàng ta chỉ mới đến kinh thành mấy ngày, bên ngoài có bao nhiêu con đường còn không biết, sao lại dám dẫn bọn chúng đi ra ngoài.
Ai cho phép chứ?”Giản Vũ nói xong thì xoay người bước ra ngoài, tuy rằng tức giận nhưng chuyện này không phải chuyện đùa, tam tứ ngũ mấy đứa này, đứa lớn nhất cũng chỉ có mười một tuổi, nhỏ nhất thì chỉ mới năm tuổi, mặc dù có mang theo nha đầu gia đinh cũng chưa chắc đã yên tâm.Không ngờ, khi Giản Vũ mới đi ra khỏi có vài bước thì nghe gia đinh ở phía sau kêu lên.
“Thiếu gia ngài đừng lo lắng, là lão thái gia đã cho phép Bạch tiểu thư mang thiếu gia tiểu thư đi ra ngoài chơi, còn mang thêm một vài gia đinh theo nữa……”“Gia gia thật sự bị nha đầu quỷ kế đa đoan này mê hoặc rồi.” Giản Vũ lạnh mặt vội vàng rời đi.Trong kinh thành có hai chợ đông và chợ tây đều được mở quanh năm, không ngày nào đóng cửa.Bạch Việt mang theo ba củ cải nhỏ, Bội Kỳ và gia đinh Tiểu Thường, đang dựng một sạp hàng bên đường ở chợ phía tây.Trời lạnh, mấy tiểu hài tử đều ăn mặc thật dày trông như là mấy con búp bê vải, sau đó ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng lại nhìn sang Bạch Việt.Bọn chúng trước đây đã từng gặp qua Bạch Việt, nhưng hôm nay là lần đầu tiên Bạch Việt nhìn thấy bọn chúng.Bởi vì gia phong của Giản gia nề nếp đoan chính, tuy rằng tiểu thư thiếu gia đều được lớn lên trong nhung lụa, nhưng lại không tỏ ra kiêu căng, không có ý tứ xem thường đối với vị tẩu tử trong tương lai này.Một khắc trước, Giản lão gia tử vung tay lên: “Các cháu đều không phải thường hay nháo muốn đi ra ngoài chơi hay sao, vừa đúng lúc để Bạch tỷ tỷ dẫn các cháu đi đấy.”Bạch Việt ngây người.Nhưng tâm trạng của Giản lão gia tử đang rất vui, lại cho bọn họ thêm một túi bạc để đi chơi vui vẻ, vì thế một người lớn đã dắt theo ba tiểu hài tử, cùng với Bội Kỳ và Tiểu Thường, theo sau là bốn tên gia đinh, cứ thế đi ra khỏi cửa.Đối với Bạch Việt mà nói, chuyện thăm thú đường phố ở thời đại này quả thật rất mới mẻ và thú vị, nhưng đối với ba tiểu hài tử, bọn chúng đã dạo chơi quá nhiều lần, ngược lại thấy ít hứng thú hơn nhiều.Bạch Việt nhìn ba quả bóng, khách khí nói: “Mấy đứa muốn đi đâu, muốn chơi cái gì không?”Chăm hài tử sao, nói khó rất khó, mà nói đơn giản cũng đơn giản, gãi đúng chỗ ngứa là được.Nhưng không nghĩ, tam tiểu thư của Giản phủ, Giản Trân nói: “Bạch tỷ tỷ, chúng muội muốn kiếm bạc.”Bạch Việt nhìn túi bạc trong tay, rất là nghi hoặc.“Mấy đứa thiếu tiền sao?”“Không phải.” Tứ thiếu gia Giản Triết nói: “Chúng đệ muốn tự mình kiếm bạc mua lễ vật cho gia gia.”Bạch Việt ngồi xổm xuống: “Tại sao?”“Bởi vì phu tử nói, phải tự tay kiếm được