Nữ Phụ: Cô Ấy Không Online

Hiến tế


trước sau

Cuối cùng, vì sự phát triển giáo dục trẻ nhỏ, Hồng Đậu và A Miên đều bị Mông Nhi đuổi ra khỏi Thần điện. Tuy nói những lời này dường như có chút không đúng, bởi vì chính Mông Nhi cũng chỉ là một đứa trẻ.

Nhưng dưới vẻ mặt không biếu cảm của đứa trẻ này, bọn họ vẫn rất có áp lực tâm lý mà tự giác đi ra ngoài.

Khi trở lại nhà trọ đã là rạng sáng, những người khác sớm đã nghỉ ngơi, Phượng Khuynh Liên lại vẫn luôn ngồi ở sảnh đường, nhìn thấy Hồng Đậu cùng A Miên trở lại, nhưng không nhìn thấy Du Tử Tức, thần sắc trước nay vẫn bình thản của Phượng Khuynh Liên khó tránh khỏi hơi hiện âu lo, nàng ta hỏi: “Du Tử Tức không cùng các ngươi trở về sao?”

“Du Tử Tức hắn…” Hồng Đậu chột dạ nhìn về phía A Miên, nàng ngượng ngùng nói với Phượng Khuynh Liên, nàng đã ném Du Tử Tức ra ngoài làm mồi.

Loại thời điểm thế này vẫn chỉ có A Miên đáng tin, hắn cười, nhàn nhạt nói: “Du sư đệ trở về Thần điện, gặp không ít người quen, hiện tại hẳn còn đang ôn chuyện, ta và Hồng Đậu cũng không quấy rầy hắn, liền về trước thôi.”

“Ừm ừm!” Hồng Đậu cũng ra sức gật đầu.

Phượng Khuynh Liên đang bán tín bán nghi, liền nghe thấy từ cửa truyền đến một tiếng gầm, “Ta ôn chuyện đại gia ngươi!”

Chỉ thấy nam nhân ở cửa trên người dính không ít bùn đất, trên tóc còn có chút cỏ dại, giờ phút khuôn mặt nhuốm đầy bùn bẩn của hắn đang tràn đầy vẻ phẫn nộ, nhưng so với lửa giận mãnh liệt thiêu đốt của hắn, dáng vẻ chật vật lúc này của hắn lại càng khiến người ta chú ý hơn.

A Miên hữu hảo mỉm cười, “A, sư đệ, nhanh như vậy đã ôn chuyện xong rồi?”

“Pê đê chết tiệt!” Du Tử Tức đi bước một tới, đầu tiên là hung tợn trừng mắt nhìn A Miên “trợ Trụ vi ngược”(giúp Trụ Vương làm điều ác), lại hung tợn trừng mắt nhìn Hồng Đậu, “Phương, Hồng, Đậu! Ta đã nhịn ngươi lâu lắm rồi!”

Hồng Đậu vô tội chớp chớp mắt, “Vì sao ngươi phải nhịn ta? Nếu ngươi thấy ta không vừa mắt, vậy tới đánh ta là được.”

Đúng vậy, Giáo chủ Ma giáo ngày thường cương quyết, thủ đoạn cứng rắn, nên giết thì liền
giết, cũng không hề nhân từ nương tay, nếu hắn không ưa Hồng Đậu, vậy đánh nàng là được rồi.

Nhưng tiền đề là, hắn có thể đánh thắng được Hồng Đậu!

Du Tử Tức nhìn Hồng Đậu tỏ vẻ vô tội, đã bị tức đến cắn răng.

Phượng Khuynh Liên lại cảm thấy mờ mịt, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Có thể nói, đây là dáng vẻ chật vật nhất của Du Tử Tức mà nàng ta từng thấy được.

“Kỳ thật chuyện là thế này…”

“Phương Hồng Đậu!” Du Tử Tức nhanh chóng ngắt lời Hồng Đậu, “Ngươi câm miệng cho ta!”

Đối với Du Tử Tức mà nói, bị Hồng Đậu ném một phát văng ra làm mồi, đây chính là sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời hắn! Đặc biệt là hiện tại ở đây còn có Phượng Khuynh Liên, hắn không muốn mất mặt với cô nương mình thích!

Mỗi người đều có sĩ diện, Giáo chủ Thánh giáo lại càng sĩ diện hơn!

Du Tử Tức nhìn về phía Phượng Khuynh Liên, nhanh chóng nói: “Vì để bọn họ gặp được Thánh Nữ, ta đánh lạc hướng thủ vệ ở cửa cho bọn họ rời đi, mới có thể biến thành thế này.”

Nhìn xem, hình tượng của hắn liền lập tức trở nên vĩ đại.

Hồng Đậu bĩu môi, lại “Xí” một tiếng.

“Thì ra là thế.” Phượng Khuynh Liên gật đầu, lại quan tâm hỏi: “Vậy lần này các ngươi đi, có thu hoạch gì không?”

Du Tử Tức nói: “Cái này phải hỏi bọn hắn.”

Vì thế, Du Tử Tức cùng Phượng Khuynh Liên đều chuyển ánh mắt về phía Hồng Đậu và A Miên.

A Miên nói: “Lời của Thánh Nữ vẫn giống lúc trước.”

Du Tử Tức hỏi: “Thánh Nữ vẫn nói là thấy ngươi giết người?”

“Không sai.”

Du Tử Tức nhíu mày, “Chuyện này, càng ngày càng không đơn giản.”

Giống như A Miên, Du Tử Tức cũng biết Tang Tang rất rõ, Tang Tang không thể nào bị thuật dịch dung lừa được.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện